“Không cần. Em có thể tự bắt xe.” Nói rồi, cô lạnh lùng quay bước.
“Tịch Vy!”
Cô khựng lại như đang chờ nghe, nhưng một ánh nhìn cô cũng chẳng cho anh.
“Em… Cẩn thận. Đợi em bình tĩnh lại, anh sẽ tìm em.”
Nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh khuất dần, mà nước mắt anh chảy ngược vào tim. Anh cố dặn lòng không được yếu đuối. Nhưng trái tim cứ như bị ai bóp nghẽn, đau đớn không thể diễn tả bằng lời.
Vì muốn cắt đứt hoàn toàn với Trác Phi Vũ, cô đã không đến ký túc xá trường, để tránh kinh động đến Trác lão và mọi người. Nên cô đã nhờ Lâm Lợi Lợi thuê giúp mình một căn phòng dành cho sinh viên ở bên ngoài. Lâm Lợi Lợi hỏi mãi cô mới chịu nói, chuyện cô và chồng sắp ly hôn, nhưng đã xảy ra chuyện gì thì cô nhất quyết không nói. Thấy vậy, cô ta cũng chuyển ra ngoài ở ghép cùng cô cho có chị có em.
Hiện tại thì cô ta đã tìm được một công việc mới ở khách sạn, không những có thể thực tập còn có lương ổn định, riêng An Tịch Vy thì vẫn chưa có, vì đa phần, họ đều không nhận phụ nữ mang thai, nhưng việc làm thêm ở cửa hàng vẫn đủ để cô trang trải.
Ở một nơi khác.
Lý Cẩn Mai vừa chăm sóc cây cảnh, vừa nói chuyện qua loa ngoài điện thoại.
“Tình hình bên đó giờ thế nào?”
[Đúng như bà mong muốn, chắc chắn họ đã chia tay rồi.]
Bà ta liền gật đầu tán thưởng. “Xem ra con bé đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3538164/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.