Về đến phòng, An Tịch Vy mới thấy tin nhắn của cô bạn Lâm Lợi Lợi. Đang định trả tin cho cô ta thì đèn điện thoại của cô bỗng nhấp nháy.
Nhìn dòng tên hiển thị trên màn hình hai chữ “ông xã” mà cô đứng hình hết mấy giây. Cô nhớ mình chưa từng lưu dòng tên nào như vậy.
“Chả lẽ là anh ấy?” Cô lẩm bẩm một câu thì liền bắt máy.
“A lô!”
[Về tới nhà chưa sao không nhắn tin gì hết vậy?]
“…” Đúng là Trác Phi Vũ. Thanh âm trầm lạnh vừa cất lên thì cô đã liền nhận ra.
“Dạ, tới được một lúc rồi. Tại em quên.”
[Ừ. Hôm nay tôi tăng ca, có thể sẽ về hơi trễ. Em còn chưa khỏe, ở nhà cố gắng nghỉ ngơi. Việc gì không cần thiết thì đừng đi lại nhiều.]
“Em biết rồi.”
[Ừm! Em tắt máy trước đi!]
“Dạ!” Nhìn chiếc điện thoại trong tay, mà cô thật sự không dám tin với trăm ngàn câu hỏi hiện ra trong đầu. Anh ấy chỉ gọi để nói với mình như vậy thôi sao?
***
Trở lại phía Trác Phi Vũ.
Tiêu Vĩ Văn nhìn anh mà không ngừng cảm khái. Không ngờ boss đường tăng nhà mình không những tâm lý, mà còn chu đáo đến như vậy.
“Nhìn đủ chưa?” Anh thờ ơ lên tiếng.
Anh ta bị anh làm cho giật mình, nhanh chóng quay lại với tập tài liệu trên tay. “Trác tổng, đây là toàn bộ thông tin ngài cần.”
Anh nhận lấy xem sơ qua. “Làm rất tốt.”
“Cảm ơn Trác tổng đã khen ngợi.” Im lặng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3495401/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.