“Cô ta không tôn trọng em, mà em còn nói giúp?”
Cô lắc đầu. “Người ta chỉ làm đúng theo quy định thôi. Em không để bụng.”
Anh gật đầu như đã hiểu. “Lần đầu nhắc nhở, trong ba tháng kiểm điểm trừ năm mươi phần trăm lương, không thưởng, không chuyên cần. Nếu không vừa ý có thể đến phòng nhân sự.”
“Không, không. Cảm ơn Trác tổng không đuổi việc. Cảm ơn chủ tịch phu nhân đã không chấp nhặt.”
Lý Huân liền vỗ vai cô ta. “Muốn ra vẻ thì cũng phải biết lựa người. Cơ hội chỉ đến một lần. Tự mà biết điều một chút đi.”
“Cảm ơn trợ lý Huân nhắc nhở.”
“…” Nhìn theo bóng lưng của cô ta mà An Tịch Vy nuốt một ngụm khí lạnh. Cô không nghĩ đó là nhắc nhở.
***
Vừa đặt chân vào nhà, An Tịch Vy đã tò mò khi thấy một cô gái xinh đẹp ngồi ở sofa.
Lúc này, không chỉ có Trác lão, mà có cả Thẳm Sương và Trác Chí Nam.
Trác lão vừa thấy cô thì liền ngoắc tay gọi. “Tịch Vy qua đây với ông nào.”
Cô lễ phép cúi chào cả nhà, rồi ngồi xuống cạnh ông.
“Giới thiệu với cháu, đây là Đường Hiểu Thu, bạn thanh mai trúc mã của Tiểu Vũ. Vừa về nước hôm nay. Còn đây là…”
“An Tịch Vy, vợ của anh Phi Vũ. Đúng chứ?”
“Phải phải!” Ông vui vẻ cười ha hả.
Cô lịch sự gật đầu thay lời chào hỏi.
Cô ta cẩn thận quan sát cô, nhưng trên môi vẫn nở rộ một nụ cười. “Theo tuổi tác, thì có lẽ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3495400/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.