"Thật ra anh muốn làm gì? Cho tôi xuống." An Tịch Vy đặt tay lên kính xe nhìn theo bóng lưng anh. Cô còn nghi hoặc không biết anh định làm gì, không ngờ anh trở lại lấy vali quần áo của cô cho vào thùng xe phía sau.
"Xong chưa?" Anh xoay lưng tựa vào thành xe.
"Ch... Chưa." Cô với tay lấy chiếc túi phía sau, thật sự có một bộ váy trắng. Cô bẽn lẽn nhìn lại anh, chắc chắn anh không nhìn trộm cô vội vàng cởϊ qυầи áo ra thay vào.
"Xong, rồi."
Lời chưa kịp dứt, anh đã mở cửa ngồi vào ghế lái.
"..." An Tịch Vy cứng đờ. Sao lại nhanh vậy, anh ta không nhìn trộm đó chứ.
Trác Phi Vũ không lên tiếng, chỉ liếc xéo cô một cái với ánh mắt cảnh cáo, khiến cô giật mình cúi gằm mặt xuống.
"..." Mình còn chưa mở miệng nói gì. Không có thì thôi, hung dữ như vậy làm gì chứ.
Xe bắt đầu lăn bánh.
An Tịch Vy mím môi suy nghĩ một lúc, thì chợt nhớ ra một chuyện, cô dè dặt nhìn sang anh. Tuy rất không muốn nói nhưng cô nghĩ mình nên hỏi.
"Lúc nãy, anh bảo đến tìm tôi. Nhưng anh tìm tôi để làm gì?"
"Đoạn video được tung lên từ tài khoản của cô." Anh vẫn tập trung lái xe.
"Điện thoại tôi lạc mất rồi." Lời vừa dứt cô mới hiểu được anh muốn nói gì. "Anh nghĩ là do tôi làm?" Cô bức xúc chỉ tay vào chính mình.
"Cô nghĩ sao?"
"Nếu anh đã nghĩ vậy thì cứu tôi để làm gì?"
"Tôi đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-menh-anh-va-em-co-vo-bat-dac-di-cua-tong-tai/3456861/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.