Quý Minh Tiêu có chút tò mò, nhưng đáy lòng sinh ra cảm giác kỳ quái, sau lời Quý Ngôn nói với hắn lần trước, hắn vẫn luôn cảm thấy người trước mắt này trở nên rất xa lạ.
Sau khi có điện lại, Tưởng Tuyết Nhu la lên một tiếng: “Nơi này, nơi này sao lại có một con gà chết”
Mọi người nghe tiếng nhìn lại trên mặt đất, chỉ thấy con gà toàn thân hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng vị trí cổ máu vẫn luôn ào ạt chảy ra, nó vẫn loạn nhảy, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Tưởng Tuyết Nhu sắc mặt trắng bệch, hô to một tiếng: “Á.”
Quý Sơn Nam qua ôm vợ an ủi: “Không có việc gì không có việc gì,” sau đó kêu: “Phục vụ, người phục vụ ở đây đi đâu hết rồi, rốt cuộc là ai ném con gà này vào.”
Quý Minh Duẫn nhìn quanh bốn phía lại nói: “Cha, không thấy Minh Tiêu.”
Quý Sơn Nam nhíu mày, đúng là như thế, nói: “Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?”
Người làm buôn bán kiêng kị nhất chính là cái này, không thể hiểu được tại sao bị người khác hãm hại, không những thế, còn đưa tới một con gà máu chảy đầm đìa đe dọa.
Tưởng Tuyết Nhu vừa nghe Quý Minh Tiêu không ở, vội nói: “Mau đi tìm hắn, Minh Tiêu sợ nhất bóng tối, lại thích khóc, nếu là có bất trắc gì phải làm sao bây giờ?”
Quý Minh Tiêu vì lạnh tỉnh lại, ngồi ở trong một cái bồn tắm tràn đầy nước lạnh, ngước mắt thấy Quý Ngôn đứng ở cách đó không xa bên cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960729/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.