Tại sao Quý Ngôn lại gạt mình? Lận Trọng Trình khó hiểu, nhưng chỉ nhàn nhạt mà nói: “Được, tôi đã biết.”
“Ngài,” Quý Ngôn có điểm do dự, "Đêm nay ngài không túc trực bên linh cữu Lận Bá Sơn sao?”
Lận Trọng Trình đáp: “Tối hôm qua đã thủ rồi.”
“À,” Quý Ngôn không sốt ruột gác máy, “Nếu không thì đêm nay ngài trễ chút lại đi khách sạn, tôi bên này lên lớp xong liền qua.”
Lận Trọng Trình ‘ ừ ’ nhẹ một tiếng cúp điện thoại, hôm nay Quý Ngôn nói gần nói xa, chẳng lẽ là có chuyện gì. Hắn nhớ tới kiện nội y tình thú trên sô pha kia, khóe mắt nhảy một cái.
Nam sinh viên thoạt nhìn phúc hậu và vô hại lại thật sự dám làm ra việc như vậy.
Quý Ngôn mới vừa gác máy điện thoại liền gọi điện cho Từ Tử Thanh, Từ Tử Thanh do đang chơi bóng rổ nên không nhận được, đợi sau khi thấy cuộc gọi nhỡ thì chần chừ một lát vẫn là gọi lại.
“Ừm, Quý Ngôn. Làm sao vậy?”
Dù thế nào đi nữa trong lòng hắn vẫn còn tơ tưởng đến đồ vật còn chưa ăn được.
Quý Ngôn bên này dịu ngoan cực kỳ: “Tử Thanh, đêm nay anh có thời gian không? Tôi nghĩ muốn cùng anh luyện một chút vũ đạo hai người.”
Từ Tử Thanh bất ngờ, còn có chuyện tốt như vậy, nhưng tưởng tượng Quý Ngôn là bị bao nuôi, lại cảm thấy ghê tởm.
Quý Ngôn không thấy người trả lời lại nói: “Có phải buổi tối anh có việc bận rồi phải không, nếu là có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960698/chuong-25.html