Quý Ngôn lắc đầu không nói.
Từ Tử Thanh lúc này minh bạch quan hệ của hai người, hắn tiến lên: “Anh chính là tình nhân của Quý Ngôn?”
Lận Trọng Trình không phủ nhận, nói với Quý Ngôn: “Chúng ta đi thôi.”
Từ Tử Thanh ở phía sau nói: “Anh nên thực lòng xin lỗi Quý Ngôn đi. Anh có biết cậu ấy rất thích anh hay không? Thanh danh của cậu ấy ở trong viện rất kém anh biết không? Chính là bởi vì anh đó, nhưng là cậu ấy cái gì cũng chưa từng nói ra.”
Lận Trọng Trình không xoay người, Quý Ngôn cũng không trả lời, hai người cùng rời đi phòng luyện múa. Sắp 11 giờ, đại học Kim Châu chậm rãi yên tĩnh lại, Lận Trọng Trình đi ở phía trước chợt dừng lại, kéo Quý Ngôn ở phía sau đi qua phía lùm cây, áp cậu vào một cây đại thụ.
Hai người có thể rõ ràng nghe thấy thanh âm hô hấp lẫn nhau, chung quanh yên lặng đến đáng sợ.
Quý Ngôn sợ hãi mà cúi đầu, gió thổi qua mang theo hơi lạnh làm hắn run run, vội đem áo khoác tròng lên bên ngoài đồ tập, không dám nói lời nào.
Lận Trọng Trình lại im lặng không được, lôi kéo áo khoác của cậu nói: “Mới vừa nãy không phải cùng vị đàn anh kia của cậu nhảy múa rất vui vẻ sao, như thế nào không nhảy nữa? Còn có cậu mặc bộ đồ múa lộ ra phía sau lưng này là cho ai xem. Vừa nãy người nọ còn không phải là vuốt cậu như vậy sao?”
Nói rồi tay thuận thế đặt ở hai cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960696/chuong-26.html