“Không có,” Quý Ngôn thẳng thắn thành khẩn, “Nhưng là vì làm ngài sờ thấy thoải mái nên dùng một chút cũng không sao.”
Trước khi xuyên sách, Quý Ngôn đã nâng niu làn da của mình để không mất hình tượng trước ống kính. Sau khi vào thế giới này, Quý Ngôn phát hiện không có gì tốt hơn làn da của một chàng trai mười chín tuổi, anh rất hưởng thụ cơ thể hiện tại của mình.
Lận Trọng Trình có chút vụng về mà mở ra nắp bình, Quý Ngôn ấn ra một đống, xoa xoa ở lòng bàn tay sau đó bắt đầu bôi đùi, cậu thấy Lận Trọng Trình vẫn đang nhìn, hỏi: “Làm sao vậy?” Lại nói: “Tôi không bôi được phía sau lưng, ngài giúp tôi một chút đi.”
“Khiêu vũ ca hát là học từ ai?” Lận Trọng Trình vừa giúp người bôi kem dưỡng thể vừa đổi chủ đề.
Quý Ngôn trả lời: “Tôi không học từ ai cả. Tôi tự học ở nông thôn bằng cách xem video trên Internet. Nó thế nào? Không tồi đúng không?"
“Rất tốt.”
“Thật sao?” Quý Ngôn hỏi ngược lại, “Cái đó có thể lọt vào mắt ngài không?”
“Có thể.”
Quý Ngôn được đến thỏa mãn lại hỏi: “Vậy lần sau ta dạy ngài khiêu vũ được không?"
Nói lên chuyện này, Lận Trọng Trình nhớ tới việc hắn thấy Quý Ngôn và Từ Tử Thanh khiêu vũ qua khe cửa, bất giác hỏi: “Đã khiêu vũ với bao nhiêu người rồi, hoặc là nói đã bị bao nhiêu người mời khiêu vũ?”
“Không có bao nhiêu người,” Quý Ngôn bôi cánh tay nói, “Nhưng ngài là người thứ nhất mời tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-luu-tra-xanh-xuyen-sach/2960671/chuong-40.html