Nhìn từ bóng lưng, hai người kề vai sát cánh, trông có vẻ như anh em tốt, trên thực tế là hai tình địch thất hồn lạc phách dựa vào nhau, sưởi ấm lẫn nhau.
Sau khi lên xe Hứa Khiêm không nói gì, lái xe thẳng đến quán bar gần đó, mà Nghiêm Mạc ngoài dự kiến không ngăn lại, trái lại đi theo cùng vào với y, gọi ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Đó là rượu tây nồng độ cao, sức ngấm cực mạnh, Hứa Khiêm ở một bên nhíu mày lại, nháy mắt ra dấu với người pha rượu, thay đổi đồ uống bằng rượu cốc-tai.
Người pha rượu là một chàng trai chừng 20, gọi là Ray, xinh đẹp thanh tú, lúc này trộm ghé vào bên tai Hứa Khiêm: “Người bạn của anh không sao chứ?”
Hứa Khiêm châm điếu thuốc: “Thất tình, để hắn uống.”
Rồi hít hai hơi, y còn nói: “Cũng cho tôi một ly rượu tây, bỏ ít đá một chút.”
Ray ồ một tiếng, nháy mắt mấy cái: “Anh cũng thất tình?”
Hứa Khiêm cười cười, không lên tiếng.
Hiện tại đã đến 11h, bầu không khí trong quán rượu đang HIGH, âm nhạc đinh tai nhức óc, nhưng cũng không thể dao động tâm tình buồn bã của hai người một xíu nào. Hứa Khiêm đỡ hơn một chút, Nghiêm Mạc đã uống đến không còn khống chế, hết ly rượu này đến ly rượu khác xuống bụng. Ánh mắt của Ray ngồi ở bên cạnh cũng lộ ra sự đồng tình.
Cậu hỏi Hứa Khiêm: “Đây là thích bao nhiêu năm vậy, đau lòng thành như vậy.”
Hứa Khiêm híp mắt, nhìn khói trắng dày đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178962/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.