Hai người kia cong vẹo đi ven đường, xem bộ dáng là muốn chặn một chiếc taxi, nhờ ngọn đèn ven đường, Hứa Khiêm thấy rõ ràng được khuôn mặt ửng hồng đến mất tự nhiên của Nghiêm Mạc, mắt nửa nhắm nửa mở, có vẻ thần chí không rõ ràng.
Y nhíu nhíu mày, phát hiện dìu hắn là một cậu trai trẻ chưa từng thấy qua, dáng dấp ngược lại không tệ, chính là tay có hạnh kiểm rất xấu, cơ hồ như dính lấy trên ngực Nghiêm Mạc cọ cọ.
Hứa Khiêm nhíu nhíu mày, lòng nói tiểu tử này uống không đến nỗi nhiều tới như vậy, vừa nghĩ lại cẩn thận lại cảm thấy không đúng, hai ba bước tiến lên, vỗ vỗ bả vai người kia: “Này.”
Người kia hình như sợ hết hồn: “Anh là ai hả!”
“Mày quản tao là ai, tao liền hỏi mày, mày có biết vị bên cạnh mày là ai không?” Y chỉ chỉ Nghiêm Mạc.
Cậu nhóc kia hếch cằm lên: “Mắc mớ gì đến anh.”
Hứa Khiêm híp mắt nhìn chòng chọc cậu mấy giây, đột nhiên vươn tay ra sờ lên mặt Nghiêm Mạc, sờ tới thấy tay dính đầy mồ hôi ẩm ướt. Người kia phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, lắc lắc ngẩng đầu nhìn y, con ngươi màu đen như sương mù mưa bụi, không có tiêu điểm.
Chỉ trong chớp mắt, Hứa Khiêm liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra, y kéo cổ áo đối phương lên: “Mày hạ thuốc gì với hắn?”
Cậu nhóc hét lên một tiếng, vùng vẫy giãy ra, Hứa Khiêm nhìn cậu như vậy liền nổi giận, còn muốn mắng thêm vài câu, đột nhiên cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-kien/2178961/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.