“Đã thấy…đã thấy chú nhỏ…tìm thấy chú nhỏ rồi dì ơi!”
“Có người tìm được rồi…mau…mau đi thôi dì!”
Trái tim Thục Yên chợt co thắt lại, từng lời nói của Đình Thiệu Khiêm vang vang lên tai, những chữ còn sót lại là “tìm thấy chú nhỏ”. Thật sự đã tìm thấy chú nhỏ.!!!
Đình Thiệu Khiêm nhìn cô vẫn còn ngơ ngác, có lẽ chưa kịp hiểu hết được những gì mà cậu đang nói, cậu đành kéo tay cô bước đi vội vàng.
“Cháu…nói thật sao? Anh ấy đang ở đâu?”
Đợi khi được Thiệu Khiêm kéo đi, Thục Yên mới hoàn hồn trở lại, cô kéo tay cậu lại muốn hỏi rõ tường tận.
Trong lòng cô đã vỡ òa hành phúc rồi, cuối cùng cũng đã tìm thấy hắn, cuối cùng cũng có thể nhìn hắn trở về. Cầu mong Đình Thư Huân sẽ không sao, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì cả, nếu hắn bình yêu trở về, cô sẽ cảm tạ trời đất.
“Bệnh viện, đi nhanh đi dì nhỏ.”
Thiệu Khiêm đáp lại, cô cũng gật đầu một cái mà nối bước chân chạy vội xuống lầu. Nước mắt cô cũng không kiềm nén được nữa, cô nức nở khóc trong sự hạnh phúc vô bờ.
Vừa lúc nãy, Thiệu Khiêm đang vò đầu bứt tóc, tìm hiểu về kí tự EK ở trên mạng suốt cả buổi chiều để hi vọng sẽ tìm ra manh mối về quả bom kia. Nhưng vẫn là làm công cố, dự định sẽ kiếm gì đó ăn rồi liên lạc với cậu bạn thân ở bên kia của mình để nhờ sự giúp đỡ.
Rồi cậu nghe được cuộc gọi từ người bên ngoại của mình nói, đã mở rộng phạm vi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195610/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.