“Yên.”
Tim Thục Yên chợt run lên một nhịp, vừa định đẩy anh ta ra nhưng anh ta lại ôm cô, hai tay siết thật chặt, cả gương mặt anh ta đã vùi vào vai cô.
Cô chau chân mày, dùng hết sức ở tay mình mà đẩy anh ta ra, vừa có được khe hở giữa hai người, Thục Yên giơ tay mình lên, hướng thẳng về khuôn mặt anh ta mà đánh.
Chát.
Một tiếng đánh vang cả một khu nhà vệ sinh vắng vẻ. Cô căm ghét mà nhìn kẻ trước mắt mình, đôi tay vừa đánh cũng run rẩy không thôi, như thế đủ để hiểu cô đã dùng hết sức lực của mình để đánh anh ta.
“Yên, em…”
“Đào Lực, anh nên nhớ tôi đã là người có chồng, hơn nữa tôi là bà nhỏ của anh. Đừng hành xử như vài năm trước nữa.”
Ánh mắt của Đào Lực nhìn cô có chút kinh ngạc, anh ta đưa tay chạm vào má mình, đau rát. Như thế cũng đủ khiến anh ta ghi nhớ về hành động lỗ mãng hôm nay của mình. Chỉ vì lúc nãy vô tình thấy cô bước về hướng này, anh ta không kiềm lòng nổi mà muốn tìm đến cô nói chuyện.
Đào Lực biết cô đang rất tức giận, vì một cái ôm mà anh ta đánh đổi một cái tát, có đáng không chứ?
Nhắc đến cương vị bà nhỏ, anh ta cười nhạt, lùi lại vài bước để dựa người vào tường.
“Bà nhỏ sao? Đáng lí ra em là vợ tôi.”
“Anh không có phước phần để làm chồng tôi. Chu Thục Yên tôi cũng chỉ có thể làm vợ của Đình Thư Huân.”
Gương mặt cô thoáng chốc đã đỏ lên vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-gia-gia-xin-ra-mat-chao-em/1195603/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.