Cô liền mở cửa bước xuống xe, nhìn vẻ mặt anh cô có chút gấp gáp cùng lo lắng mà không rõ việc gì. “Anh hai, sao vậy?” “Yên, công ty có đối tác cần gặp anh. Xin lỗi em nhé, hẹn em khi khác anh sẽ bù đắp lại cho em.” Yến Quân vừa nãy nghe cuộc gọi từ thư ký, ra là người bên đối tác làm ăn muốn gọi anh đến để bàn về chuyện hợp tác. Nhưng vấn đề ở đây là muốn mời riêng anh. Thường thì mọi chuyện sẽ do thư ký lo liệu, nay lại bắt buộc đến anh nên anh phải đi. Dù gì đây cũng là người có tiếng tăm, anh vẫn nên là nói trước với cô một chút rồi rời đi. Thục Yên nghe anh nói liền biết là chuyện quan trọng, anh thúc anh đi nhanh một chút. “Chuyện công ty quan trọng, anh cứ đi đi, em và Thư Huân khi khác sẽ gặp lại anh.” “Được, em giữ gìn sức khỏe.” Yến Quân xoa nhẹ vào đầu cô mà khẽ cười, rồi cũng nhanh mà rời đi lên chiếc xe bên cạnh. Trong mắt Yến Quân, Thục Yên mãi mãi là em gái nhỏ của anh. Dù bây giờ cô đã khôn lớn, đã trưởng thành lên rất nhiều. Nhưng sẽ vẫn là đứa em gái mà Chu Yến Quân thương yêu nhất. Bởi bây giờ, người thân duy nhất của anh ở Chu gia, cũng chỉ có Chu Thục Yên mà thôi. Thục Yên nhìn anh đã đi, mà bản thân bị ánh nắng của buổi trưa rọi vào như muốn thiêu đốt da thịt nõn nà này, cô nhanh vào lại xe đóng cửa. Hôm nay cũng có chút mệt mỏi mà. “Hừm, xem ra Yến Quân đối xử với tốt với em nhỉ? Cả xoa đầu cơ mà…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]