"Hạ Vũ, chiều nay cậu có rảnh không? Nếu rảnh thì đến chỗ quán bar của tôi chơi đi, tôi lái xe đến đón cậu."
"Được."
Ngẫm nghĩ trong chốc lát, Hạ Vũ vẫn là gật đầu trả lời. Hắn cũng không có việc gì để làm nên đi chơi một chút thì vẫn không thành vấn đề, bởi vì tính cách của hắn vốn dĩ cũng không thuộc loại ông cụ non.
Vừa trả tiền xong vẫn chưa đi ra được đến cửa thì một linh cảm nhanh chóng ập đến khiến Hạ Vũ có phản xạ mà tránh sang một bên.
"Coong". Ở chỗ sàn nhà mà Hạ Vũ sắp bước đến lúc này đã bị ướt một mảng lớn, phía trên vũng nước đọng vẫn còn có khói bốc ra nghi ngút. Cũng không khó để suy nghĩ rằng nhiệt độ của nước này cao đến thế nào, nếu như Hạ Vũ không kịp tránh thì chắc chắn không bỏng thì cũng sẽ mất một lớp da.
Một cái xoong lăn lóc trên mặt đất, những người xung quanh nghe thấy động tĩnh cũng liền nhao nhao nhìn về phía bên này.
"Triệu Phi, mày đây là có ý gì?"
Người phản ứng đầu tiên là Dạ Ly Lạc, cậu rất tức giận mà chỉ vào tên đầu sỏ đang ngồi ở cái bàn bên cạnh này.
"Ồ, lỡ tay..."
Mặc dù nói rằng là lỡ tay nhưng chỉ cần là người không ngu đều có thể nhìn và nghe thấy sự tiếc nuối trên cả gương mặt và giọng nói của hắn ta. Đúng là đáng tiếc thật mà, cái tên tiểu bạch kiểm này cư nhiên lại có phản ứng nhanh chóng như vậy.
Mà Hạ Vũ lúc này cũng đang đánh giá Triệu Phi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/109414/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.