Hạ Di Di trừng mắt nhìn Hạ Vũ, cái tên này đối với cô lúc nào cũng là lạnh lạnh nhạt nhạt. Nhưng khi nãy hắn cư nhiên cười với con nhỏ xấu xí bên cạnh này, chẳng lẽ mắt thẩm mỹ của hắn có vấn đề hay sao? Mỹ nữ không thích mà lại thích xấu nữ.
"Hừ, ngươi nhìn bổn tiểu thư cũng không có ích gì. Bổn tiểu thư chính là muốn ngồi ở đây."
Làm như không nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của cô, Hạ Vũ chỉ là bình đạm ngồi xuống đối diện Bạch Tiểu Mễ.
"Hai người không ngồi?"
Nghe thấy câu này của Hạ Vũ, Dạ Ly Lạc cùng Phong Nhạc ngượng ngùng cười ha hả một tiếng, sau đó liền ngồi vào bên cạnh hắn.
Nói thật rằng, bọn họ căn bản không muốn ngồi ăn ở một chỗ tràn đầy khói thuốc súng như thế này chút nào. Nhất là khi nhìn thấy Hạ Vũ vẫn là một bộ dáng lạnh nhạt như cũ, cả hai đều âm thầm phun tào trong lòng. Đúng là "lam nhan họa thủy" mà.
Chính là khi nhìn về phía Bạch Tiểu Mễ, Phong Nhạc liền cảm thấy có chút quen thuộc.
"A, cô chính là nhân viên phục vụ trong cửa hàng điện thoại có đúng không?"
"Ừm."
Nghe thấy cậu ta hỏi điều này, Bạch Tiểu Mễ liền gật đầu trả lời. Thấy thế, Dạ Ly Lạc cũng nhanh chóng bừng tỉnh đại ngộ, cô gái này dường như cũng đã từng khiến Hạ Vũ mỉm cười ở cửa hàng điện thoại a. Khó trách, khó trách...
Mà ngồi ở một bên, Hạ Di Di cảm thấy bản thân giống như là bị cô lập. Mắt thấy bốn người bọn họ nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-vo-tinh-he-thong/109413/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.