Mà xem ra tình trạng vết thương của Tô Minh quá nghiêm trọng, còn có cảm giác chỉ thoi thóp một hơi, cô ta sợ rằng nếu cho anh thử thuốc một lần liền chết đi, há không phải là lãng phí sao, rốt cuộc đã tiêu hao nhiều Thượng Nguyên đan như vậy mới có thể cứu được mạng sống của anh.
Trên thực tế, vết thương của Tô Minh trong một hai ngày nay hồi phục rất nhanh, đã được khoảng 15%.
Còn nhanh hơn dự kiến.
“Tuy rằng nhìn anh vẫn ốm đau bệnh tật, nhưng cũng chỉ có thể để anh thử thuốc thôi”, đến ngày thứ ba, bên cạnh một vách treo dựng đứng, gió núi rít gào, dược nữ buông Tô Minh xuống, tinh thần vừa động liền có một lò thuốc xuất hiện trước người cô ta, quét mắt nhìn anh một cái nói.
“Có thể”, Tô Minh gật đầu đáp.
Dược nữ nhìn Tô Minh một cái thật sâu, cảm thấy có chút kỳ quái đối với phản ứng của anh, suy cho cùng tất cả người thử thuốc trong quá khứ của cô ta, bất kỳ người nào cũng kinh hoàng, sợ hãi, cầu xin lòng thương xót, thậm chí run cầm cập vào lần đầu thử thuốc.
Mà Tô Minh lại rất bình tĩnh.
Không phải là giả vờ.
Là sự bĩnh tình phát ra từ trong nội tâm kia.
Kỳ quái.
Vậy cũng tốt, cô ta đỡ phải ra tay, nếu Tô Minh không ngoan ngoãn nghe lời, cô ta chuẩn bị sẽ dạy cho anh một bài học, giáo huấn tới nửa sống nửa chết, hoặc là chặt đứt tay chân gì đó, cũng có thể bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641405/chuong-3025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.