Tô Minh ngẩng đầu.
“Ồ”, anh có chút sửng sốt.
Vòm trời trên đầu xám xịt, lạnh giá thấu xương tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể buông xuống một trận mưa tuyết kia lúc này đang trôi nổi một màn hình tiên nguyên, trên màn hình đó có thông tin ám sát, chính là bản thân anh.
Đôi mắt anh lóe lên tia sáng: “Phù Sinh Ngục? Là ai đã ủy thác ám sát mình?”
Người mà anh có thể nghĩ tới chỉ có Cốc Ngưng Băng.
Bởi tại nền văn minh Hàn Uyên này, người có thù hận hơn nữa còn từng tiếp xúc qua với anh cơ hồ chỉ có Cốc Ngưng Băng.
Anh đoán đúng rồi, nhưng chưa phải hoàn toàn.
Trên thực tế, ủy thác ám sát của Cốc Ngưng Băng chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Cho dù không có ủy thác ám sát của cô ta, Phù Sinh Ngục cũng phải giết chết Tô Minh, lý do và ý nghĩa cho sự tồn tại của Phù Sinh Ngục chính là vì Tô Minh, chờ đợi anh tới.
Tuy rằng Phù Sinh Ngục đã tồn tại ở nền văn minh Hàn Uyên hàng chục triệu năm nay, nói một cách tương đối, Tô Minh mới 10.000 tuổi, nói Phù Sinh Ngục chính vì Tô Minh mới tồn tại có vẻ không chính xác nhưng Phù Sinh Ngục của hiện tại cùng Phù Sinh Ngục của trước đó hoàn toàn không phải là một.
Phù Sinh Ngục của hiện tại mới thực sự đáng sợ, là tổ chức sát thủ được chống lưng bởi nền văn minh Sát Đạo.
Tại khoảnh khắc Tô Minh nhìn về phía màn hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641376/chuong-2996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.