Chương trước
Chương sau
Khi đôi cánh này xuất hiện, không gian phong tỏa được tạo ra từ trên trăm loại pháp nguyên không gian thần thông cuối cùng đều bị đôi cánh lửa kia đập mạnh thiêu hủy nhanh chóng.

Tông chủ Thiên La cứ như được giải trừ đông cứng và phong ấn ngay lập tức.

Tông chủ Thiên La có thể động, suy ý nghĩ đầu tiên chính là tiếp tục trốn!


Mà không phải đối đầu với Tô Minh.

Mặc dù ông ta còn có một số chiêu thức và con át chủ bài mạnh hơn, nhưng nếu dùng những chiêu thức và con át chủ bài đó đều phải trả giá rất lớn, không đáng.

Hơn nữa nói không chừng tên yêu nghiệt siêu cấp còn chưa đến mười nghìn tuổi, quỷ dị đến mức không phù hợp với lẽ thường kia cũng sẽ có chiêu thức và con át chủ bài khác thì sao?

Lại nói cho dù là đôi cánh lửa này, ông ta cũng đã phải bỏ ra cái giá rất lớn rồi.

Đây là một pháp tướng thần thông pháp tướng đến từ thời đại khởi nguyên, đẳng cấp cực kỳ cao, muốn sử dụng nó, chỉ tiêu hao Tiên Nguyên trong cơ thể là hoàn toàn không đủ, cho nên vì để sử dụng đôi cánh Lưu Diễm này, tông chủ Thiên La còn quả quyết thiêu đốt Thọ Nguyên.

Lấy tốc độ thiêu đốt mấy trăm năm trên một giây đồng hồ.

Có thể tưởng tượng ra được cái giá phải trả này lớn đến bao nhiêu.

Cũng may mà tuổi tác của tông chủ Thiên La không lớn, Thọ Nguyên còn lại rất nhiều mới có thể làm được.

Tông chủ Thiên La cũng cực kỳ quả quyết, vì có thể nhanh chóng thoát khỏi trận chiến sống chết chưa rõ với Tô Minh, cho dù phải bỏ ra cái giá lớn như thế cũng không có chút do dự, từ một điểm này có thể nhìn ra ông ta có thể đi được đến ngày hôm nay không phải ngẫu nhiên.

“Đúng là một đôi cánh thú vị, cấp bậc hỏa diễm cao đến mức đáng sợ, đến mức ngay cả pháp nguyên không gian thần thông chồng chất cũng bị cắt nát như giấy trắng gặp kéo, có chút ra ngoài dự đoán, quả nhiên không thể coi thường bất kỳ kẻ nào”, giờ phút này Tô Minh tự lẩm bẩm, đáy lòng có chút kinh ngạc, ngoài kinh ngạc ra còn có một chút khát vọng đối với cánh Lưu Diễm kia, đúng vậy, cánh Lưu Diễm kinh khủng đến mức ngay cả Tô Minh cũng động lòng.

Chính lúc này.

“Phù...”, tông chủ Thiên La phá vỡ trên trăm pháp nguyên không gian thần thông chồng chất phong tỏa, sau đó vỗ cánh Lưu Diễm tiếp tục bỏ chạy, lần này ông ta còn sử dụng thân pháp tới mức cao nhất, toàn bộ pháp nguyên không gian Bát Đoạn chảy xuôi bên trên cánh Lưu Diễm, cánh Lưu Diễm càng tỏ ra ánh sáng chói mắt, cứ như một đôi sao băng lấp lóe trong bóng tối hư không vô tận.

Lúc tất cả mọi người cảm thấy tông chủ Thiên La có thể bỏ chạy được.

Nhưng đột nhiên.

“Ầm!”, một tiếng lanh lảnh đột nhiên vang lên.

Giống như hòa thượng già gõ chuông trong khe núi.

Âm thanh trầm bổng trong không gian hư thực.

Trầm bổng trong tai của mỗi một tu giả võ đạo.

Khi âm thanh kia vang lên, rõ ràng, cơ thể tông chủ Thiên La chấn động một cái, sau đó ngừng lại, ông ta bị đâm loạng choạng cứ như gặp phải trở ngại.

“Tiền bối, nếu tôi đã nói muốn giết chết ông thì sẽ cố gắng không nuốt lời, tiền bối muốn chạy, tôi cũng không cho phép đâu, ha ha...”, Tô Minh lạnh nhạt cười.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.