Diễm Huyền Kình vậy là yên tâm rồi, trong lòng tràn ngập sự kích động và tự hào mơ hồ, cảnh tượng có đến nằm mơ cũng không dám tin này sắp được tận mắt chứng kiến rồi, người tạo ra còn là đồ nhi của ông nữa chứ!
Niềm tự hào không thể khống chế được.
Cách đó không xa.
"Hết sức kiêu ngạo, ngông cuồng bừa bãi, sợ không phải đã bị thắng lợi làm cho mất hết lý trí rồi đó chứ? Một lần muốn gọi tất cả cường giả của vương triều Cửu Minh cùng tới ư? Khẩu vị lớn như vậy cũng không sợ sẽ bị nghẹn chết sao", thánh tôn Minh Nguyệt sắc mặt âm trầm bất định, có khiếp sợ, có chấn động, có mong đợi, nhưng nhiều hơn cả vẫn là đố kỵ, đố kỵ đến tận xương cốt. Nếu như cô ta có được thiên phú võ đạo của Tô Minh thì tốt biết bao? Nếu đã không có được thiên phú võ đạo như Tô Minh vậy thì tốt nhất kẻ này chết càng sớm càng tốt, chết sớm những người khác cũng không phải tự ti.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Ước chừng sau một tuần hương.
Đột nhiên.
"Xuy!"
Một thanh âm chói tai đột nhiên xuất hiện.
Chợt thấy một người trung niên mặc áo bào trắng, tựa như ảo ảnh bước ra từ trong hư không.
Người này tay không tấc sắt, hai tay chắp sau lưng, trông cực kỳ chói mắt, sự xuất hiện của ông ta dường như đã kéo tất cả mọi người vào trong một dị không gian cực hạn sắc bén, sự xuất hiện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641267/chuong-2887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.