Không chết không xong, không phải sao?
Không có đường sống.
Tô Minh cho rằng nếu ông tuyệt tình thì tôi sẽ càng tuyệt tình hơn.
Lẽ nào lại để cơ hội sống cho vương triều Cửu Minh rồi lại để họ gieo mầm hạt giống thù hận, đợi đến một ngày nào đó sẽ gây ra phiền phức cho anh ư? Mặc dù không sợ, nhưng rất phiền, giải quyết một lần cho xong, báo thù không nên chậm trễ, không phải sao?!
"Tôi... tôi... tôi sẽ truyền tin cho hoàng thất, mời... mời người tới đây", sắc mặt Tam vương gia trắng bệch như giấy nến, không khá khẩm hơn bao nhiêu so với sắc mặt người chết. Trong lòng ngoài sự hối hận to lớn ra thì chỉ còn lại sự hổ thẹn và tội lỗi vô tận đối với vương triều Cửu Minh.
Ông ta rất chắc chắn, vương triều Cửu Minh xong đời rồi.
Ông ta sẽ trở thành tội nhân lớn nhất trong lịch sử từ trước đến nay của vương triều Cửu Minh.
Có điều, trong hai lựa chọn phải chọn một thì chắc chắn sẽ chọn gọi người tới, tuyệt đối không thể để Tô Minh tới vương triều Cửu Minh được.
Dù sao, gọi người tới, cùng lắm là chỉ chết những người tới đó mà thôi, nhưng để Tô Minh tới vương triều Cửu Minh không chừng cả vương triều Cửu Minh sẽ bị tiêu diệt mất.
Phải biết rằng, Tô Minh không chỉ có thực lực vô thượng cực hạn khủng bố, mà anh còn có một con Huyền Võ Tiên Quy thực lực cực mạnh, ít nhất có thể so sánh với lão tổ mạnh nhất vương triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641266/chuong-2886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.