Chương trước
Chương sau
Trong thế giới võ đạo, vài tu giả võ đạo đứng đầu đều sẽ có thú khế ước của mình.

Nhưng trong đa số tình huống thì chuyện này khá khó khăn vì tộc thú khá là kiêu ngạo. Huống chi tộc thú và loài người còn có thù sâu oán nặng nên đa số thành viên tộc thú thà chết chứ không bằng lòng trở thành thú khế ước

Vì thế, thú khế ước thường không quá mạnh mẽ, hồn thú là trường hợp ít thấy hiếm có vô cùng.


Mà lão quái vật hồn thú siêu cấp có huyết mạch Huyền Vũ cấp bậc cao nhất như Huyền Võ Tiên Quy này thì càng không ai dám tơ tưởng.

Mặt khác, trong các tình huống thường, dù là tu giả võ đạo loài người đứng đầu thì cũng chỉ có một thú khế ước, nhưng tất cả đều là ký hiệp ước đồng đội chứ không phải chủ tớ.

Hiệp ước chủ - tớ thì rõ là mất trí rồi.

Nói thế...

Một khi hiệp ước chủ nhân và người hầu được ký kết, Tô Minh ra lệnh Huyền Võ Tiên Quy nó bắt con mình thì khác nào anh nắm trong tay chủng tộc Huyền Vũ. Dù trong lòng Huyền Võ Tiên Quy không muốn thì vẫn phải hoàn thành thôi, điều này không thể thuận theo ý của nó.

Sau khi ký kết hiệp ước chủ - tớ, chỉ cần Tô Minh muốn, Huyền Võ Tiên Quy sẽ phải chết, một khi Tô Minh ra lệnh gì, Huyền Võ Tiên Quy phải tuân theo vô điều kiện.

Như thế còn nô dịch hơn nô lệ gấp trăm lần.

Hơn nữa, nếu Tô Minh chết, Huyền Võ Tiên Quy cũng sẽ chôn cùng, mà ngược lại, nếu Huyền Võ Tiên Quy chết, Tô Minh lại chẳng sao.

Dù sao, hiệp ước chủ - tớ này mà thành công thì đúng là chuyện đáng mừng đối với Tô Minh.

Lợi hơn so với việc giết Huyền Võ Tiên Quy nhiều.

Nên biết là thực lực của Huyền Võ Tiên Quy không hề yếu. Theo sự đánh giá của Tô Minh, chiến lực thực tế của Huyền Võ Tiên Quy có thể đạt tới cảnh giới Chu Mệnh tầng chín, thậm chí là cấp bậc bán bộ Tru Vận.

Cấp bậc như thế, thổi một cái thôi là Chúng Sinh các cũng hóa thành hư vô.

Nô lệ như thế có tác dụng rất lớn, cực hữu dụng với anh hiện tại.

Dù chỉ là đứng phía sau, không thể tự mình tiến lên nhưng cũng có thể để nó quay lại nhà họ Tô ở Chiến Uyên, sau này bảo vệ cho nhà họ Tô, dù gì cũng có tác dụng rất lớn.

“Láo toét! Dù lão rùa này có chết thì cũng sẽ không ký kết hiệp ước chủ - tớ với cậu!”, Huyền Võ Tiên Quy đột nhiên quát, âm thanh to lớn, vang tới mức cả mảnh đất Khôi Tiên đều lắc lư như sắp chìm xuống. Cảm xúc của Huyền Võ Tiên Quy vô cùng kích động, nó như đang bị sỉ nhục dữ dội, nhìn Tô Minh bằng đôi mắt đỏ ngầu. Xem ra cũng là vì sắp chết, không có sức lực, nếu không nó đã giết Tô Minh cả ba, năm trăm lần trong cơn giận dữ rồi.

Nhưng Tô Minh vẫn bất động, nụ cười cũng chẳng hề thay đổi, anh chỉ nhún vai, lắc đầu: “Chậc, lão rùa à, tôi khá nể ông đấy, rất có cốt khí. Vậy ông cứ yên tâm xuống gặp Diêm Vương đi, chỉ tiếc cho sinh mệnh lực vô cùng tận này của tôi thôi. Nhiều tới khiến người ta ghen tỵ mà chẳng có chỗ dụng võ!”

Trong khi đang nói chuyện, Tô Minh thuận thế giơ tay, vung vẩy vài cái là trong tích tắc, lượng sinh mệnh lực khổng lồ tràn ra, bắn tung tóe từ trong lòng bàn tay Tô Minh, sau đó, chúng lại tiêu tan trong không khí và hư không.

Ánh mắt Huyền Võ Tiên Quy như muốn chảy ra máu, tim đau quá!

Lượng sinh mệnh lực mà Tô Minh lãng phí vừa rồi đủ để nó sống thêm mấy triệu năm nữa đó!
Má ơi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.