Còn La Vũ và Ngô Đằng, ban đầu, ánh mắt hai người họ có thứ gì đó loé lên, có chút ngoài ý muốn, cũng có chút do dự. Nhưng giờ phút này, nhìn thấy ba hoả chủng trong tay Phùng Vân Hoa, hai người kinh ngạc, sau đó bình tĩnh trở lại.
“Thầy, chỗ con có hai hỏa chủng”.
“Thầy, chỗ con cũng có hai hỏa chủng”.
La Vũ và Ngô Đằng nâng tay lên, đưa ra hai hỏa chủng.
“Mong thầy nhận lấy”, sau đó, ba người đồng thanh nói, vô cùng tha thiết.
Nhưng nhìn lại Mạc Châm Sơn.
Mạc Châm Sơn chỉ trầm mặc.
Có chút chua xót, có chút phẫn nộ, có chút tự giễu.
Hoả chủng?
Quả thật là ba vị đệ tử này đều lấy ra hỏa chủng, nhưng mà…hoả chủng này có cấp bậc quá thấp.
Thấp đến mức, cho dù là một số đệ tử của Tổng Viện cũng có thể lấy ra được.
Nếu như Nhạn Nhi cần hoả chủng cấp bậc này, Mạc Châm Sơn lão chỉ cần tuỳ tiện ra ngoài một chuyến là có thể tìm được mấy chục đến mấy trăm cái.
Nhưng hoả chủng cấp bậc này vô dụng đối với Nhạn Nhi.
Sở dĩ, Mạc Châm Sơn gọi ba người Phùng Vân Hoa về đây chính là muốn ba người bọn họ đưa ra một ít hoả chủng cấp cao, ít nhất là có tác dụng với Nhạn Nhi, chứ không phải là…
Nhìn thấy hỏa chủng trong tay ba người Phùng Hoa Vân, Mạc Châm Sơn cảm nhận được sự qua loa lấy lệ, đồng thời là sự nhục nhã!
Đúng vậy, nhục nhã.
“Thầy, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641048/chuong-2668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.