Hàng tỷ năm qua, từ khi Mạc Châm Sơn từ chức viện trưởng, lão đã sống ẩn dật, ít khi đụng vào chuyện của Tổng Viện, nếu không sẽ làm cho viện trưởng đương nhiệm nghi ngờ.
Ba vị đệ tử ký danh này, mỗi khi có dịp trọng đại, tất cả đều cung kính tập trung đến đây, điều đó làm cho Mạc Châm Sơn thực sự vui mừng. Lão cũng không phải là loại người ép buộc người khác phải báo đáp, cho nên, hàng tỷ năm qua, cho dù ba vị đệ tử ký danh này vô số lần cung kính đến thăm, tha thiết nói rằng: thầy, nếu như người cần thứ gì, cứ nói với chúng con, chúng con nhất định sẽ cố gắng hết sức.
Nhưng Mạc Châm Sơn chưa bao giờ đưa ra yêu cầu hay đòi hỏi gì.
Mà hôm nay.
Lão phải ngoại lệ.
Cho dù có không phải vứt bỏ mặt mũi.
Vì Nhạn Nhi.
Lão cần ba vị đệ tử hiện nay đã có địa vị cao này trợ giúp.
Rất nhanh sau đó.
Ba bóng người lập tức xuất hiện.
Phùng Hoa Vân có khí chất kiên cường chính trực, hắn ta mặc trên mình bộ trang phục màu tím nho nhã, sạch sẽ, ngay cả một nếp nhăn cũng không có, râu tóc chải chuốt gọn gàng sạch sẽ, trông có vẻ giống như một nhà nho bình thường. Sau khi xuất hiện, hắn ta cúi đầu với Mạc Châm Sơn: “Thầy”.
Tiếp đó, hắn ta liền đứng sang bên cạnh, kiên nhẫn chờ đợi. Phùng Hoa Vân là đại trưởng lão Tổng Viện, cho dù là đứng trước mặt viện trưởng đương nhiệm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/641047/chuong-2667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.