Chương trước
Chương sau
“Mẹ nó, thằng khốn, thằng khốn chết tiệt…”, lão Trang trực tiếp văng tục, mặt mày dữ tợn, mất bình tĩnh, tràn ngập sát khí hét.

Mà lão Hoàng và mấy Thái Thượng trưởng lão khác cũng không khá hơn chút nào.

Sắc mặt toàn bộ mọi người trong Kiếp tông đang đứng trước Kiếp Trì lại đổi tới đổi lui.


“Bỉ ổi”, Trì Thương Tuyết phun ra hai chữ, vô cùng khinh thường hành động của Hình Lăng, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Tô Minh với ánh nhìn có chút phức tạp đầy đáng tiếc, dùng cách ấy để kết thúc hành trình trong Kiếp Trì thì quả là đáng tiếc.

Nhưng mà kiếm mang sắc bén kéo theo sát ý vô tận cùng tốc độ đáng sợ và dũng mãnh dường như dịch chuyển tức thì, bổ đến trước mặt Tô Minh, sau đó… bỗng dưng ngừng lại!

Đúng thế, bất chợt ngừng lại.

Cùng lúc đó, trước người Tô Minh dần dần hiện lên một quầng sáng…

Quầng sáng kia trông có vẻ rất nhạt, như ẩn như hiện, nhưng lại có thể cản một kiếm của Hình Lăng lại một cách hết sức dễ dàng.

Không những thế, thoáng chốc, kiếm mang kia còn bắt đầu tan rã, rồi biến mất.

Chuyện… chuyện này là sao?

Bên ngoại, mọi người ồ lên, ai nấy đều kích động, sợ ngây người, giống như thấy được kì tích, vô số người còn dụi mắt.

“Sao có thể thế được?”, Hình Lăng cũng trợn to đôi mắt đầy tơ máu, có chết cũng không tài nào tin nổi.



Hình Lăng đâu biết rằng đó là tầng phòng ngự được tạo nên từ sinh mệnh lực cực kỳ đậm đặc do Tô Minh sắp xếp từ trước.

Tô Minh đã sớm đoán được việc có lẽ Hình Lăng sẽ chó cùng rứt giậu nên đã sớm có chuẩn bị.

Ngoài tầng phòng ngự này, Tô Minh còn sắp đặt cả bia Huyền Diệu, nếu Hình Lăng có thể phá hủy tấm chắn bằng sinh mệnh lực thì vẫn còn bia Huyền Diệu, có thể nói đây là một lớp phòng ngự cực kỳ chắc chắn.

Chẳng qua, sợ là ngay cả tấm chắn bằng sinh mệnh lực này Hình Lăng cũng không phá nổi vì quá yếu.

“Ông đây không tin”, thoáng chốc, Hình Lăng nghiến răng nghiến lợi, khuôn mặt vặn vẹo, sức mạnh và tiên nguyên bị hắn ta điên cuồng vận chuyển, kiếm trong tay càng tỏa ra ánh sáng chói mắt, hắn ta giơ kiếm lên, không ngừng chém tới.

"Vèo, vèo, vèo..."

Từng luồng kiếm mang kia không hề yếu, ít nhất, nó hoàn toàn có thể giết chết bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, thế nhưng, vẫn không thể phá được tấm chắn bằng sinh mệnh lực của Tô Minh.

Chênh lệch quá lớn.

Mọi người nhìn thấy đều hoảng sợ hít ngược một hơi.

“Đây... Hình Lăng đã là bán bộ Thiên Kiếp Siêu Thoát, vậy mà dùng hết sức mạnh cũng không thể phá vỡ tầng phòng ngự thứ nhất của Tô Minh ư?”, Trì Chân Phong vừa mừng vừa sợ, không thể tin nổi mà cảm thán: “Tiểu Tuyết, con có biết thực lực Tô Minh mạnh như vậy không?”

"Không... Không biết...", Trì Thương Tuyết ngơ ngác lắc đầu, cô ta cũng bị dọa sợ, dù mạnh đến đâu thì cũng sẽ có giới hạn, nhưng Tô Minh lại không có.

Lúc này, trên đài Võ Kiếp ở thành Kiếp.

Mọi người đều kích động hoan hô, xen lẫn tiếng mắng chửi Hình Lăng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.