Chương trước
Chương sau


Lão Tiền cười nói: "Nhóc Tô, sở trường của thân già này là mài giũa da thịt".

Lão Trang sở trường thao luyện xương cốt, lão Tiền lại có sở trường mài giũa da thịt. Hai người tựa hồ có vẻ cùng loại nhưng thực ra không hề giống nhau.


"Lão già này có sở trường vận dụng lực lượng thân thể, có thể vận dụng đến cực hạn", lão Hoàng vuốt râu lên tiếng, giọng nói rất nghiêm túc: "Bình thường mà nói, cho dù là thể tu thuần túy, mỗi tấc lực lượng của tứ chi bách hài và thân thể từ tích tụ đến vận chuyển tấn công, cả quá trình nhìn có vẻ rất đơn giản, nhưng trên thực tế lại rất phức tạp, đều sẽ có tiêu hao. Thể tu biết vận dụng lục lượng thân thể trong quá trình từ tích tụ lực lượng cho đến khi đánh ra chỉ tiêu hao ba phần, thể tu bình thường tiêu hao năm phần cho quá trình này, mà tôi có thể chỉ tiêu hao trong vòng một phần".

"Tiền bối có sở trường là gì ạ?", vẫn còn lão Chu chưa lên tiếng, Tô Minh tò mò nhìn về phía lão Chu, cung kính hỏi.

"Cậu đoán xem", lão Chu lại trả lời như vậy.

Tô Minh hoang mang ngay lập tức.

Đã mấy tỷ tuổi rồi mà vẫn còn hài hước dí dỏm như vậy sao?

Ngay sau đó, anh liền nghiêm mặt, biết lão Chu đang đánh giá mình, nên anh không khỏi quan sát thật kỹ lão Chu từ trên xuống dưới, tìm kiếm xem có manh mối gì không.

Rất nhanh.

Mắt Tô Minh sáng lên: "Lão Chu không có sở trường lực lượng, nhưng rất hiểu về sự kết hợp giữa lực lượng và các loại pháp nguyên, kiếm nguyên. Nói thông tục một chút thì sở trường của lão Chu thế nào cũng là phối hợp giữa các hệ thống thể tu và khí tu thậm chí cả hệ thống hồn tu”.

"A, nhóc con, cậu rất được đấy", ánh mắt lão Chu sáng lên, tràn đầy vẻ tán thưởng.

Mấy người lão Trang cũng có biểu cảm tương tự.

Càng lúc càng thấy đúng là nhặt được bảo bối.

Rất nhanh.

Cùng với năm vị Thái Thượng trưởng lão đã đến sau núi, trực tiếp tiến vào trong một vùng dị không gian đơn độc.

Trong dị không gian chỉ có mấy gian nhà cỏ tranh đơn giản.

Trước nhà cỏ là một mảng hồ nước nhỏ.



"Nhóc Tô, cậu đi xuống hồ đi. Sau đó, chỉ cần làm được hai điều. Đầu tiên, đừng ngất, phải giữ được tỉnh táo. Thứ hai, khi ta chưa kêu cậu lên thì cậu phải đứng dưới đó, không được lên", lão Trang mở miệng nói, vừa nói, một cái ghế gỗ, một cái bàn trà chợt xuất hiện trên bờ. Năm người lão Trang đã ngồi vào bàn, bắt đầu pha trà.

Tô Minh nghệt mặt ra, không hiểu gì hết. Nhưng, anh cũng hiểu được, lão Trang làm thế là muốn tốt cho mình.

Anh dằn sự khó hiểu trong lòng xuống, bước nhanh về phía hồ nước trước mặt.

"Lão Trang, vừa bắt đầu đã luyện xương? Nhóc Tô chịu nổi không? Sao không làm theo từng bước?", lão Hoàng hỏi.

"Đây là bài học giành cho thiên tài. Nếu cậu ta là một yêu nghiệt thể tu bình thường thì đương nhiên tôi sẽ sắp xếp một vài cách khác để làm nóng người, rồi mới bước vào hồ luyện xương này. Nhưng cậu ta là Tô Minh, một thanh niên chưa tới 30 tuổi đã có thể đập nát chuông Kiếp, vậy còn phí thời gian làm nóng người làm gì?", lão Trang không cho là đúng, giơ ly trà, đôi mắt già nua nhìn chằm chằm Tô Minh với ánh mắt đầy mong đợi.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.