Lão Tiền cười nói: "Nhóc Tô, sở trường của thân già này là mài giũa da thịt".
Lão Trang sở trường thao luyện xương cốt, lão Tiền lại có sở trường mài giũa da thịt. Hai người tựa hồ có vẻ cùng loại nhưng thực ra không hề giống nhau.
"Lão già này có sở trường vận dụng lực lượng thân thể, có thể vận dụng đến cực hạn", lão Hoàng vuốt râu lên tiếng, giọng nói rất nghiêm túc: "Bình thường mà nói, cho dù là thể tu thuần túy, mỗi tấc lực lượng của tứ chi bách hài và thân thể từ tích tụ đến vận chuyển tấn công, cả quá trình nhìn có vẻ rất đơn giản, nhưng trên thực tế lại rất phức tạp, đều sẽ có tiêu hao. Thể tu biết vận dụng lục lượng thân thể trong quá trình từ tích tụ lực lượng cho đến khi đánh ra chỉ tiêu hao ba phần, thể tu bình thường tiêu hao năm phần cho quá trình này, mà tôi có thể chỉ tiêu hao trong vòng một phần".
"Tiền bối có sở trường là gì ạ?", vẫn còn lão Chu chưa lên tiếng, Tô Minh tò mò nhìn về phía lão Chu, cung kính hỏi.
"Cậu đoán xem", lão Chu lại trả lời như vậy.
Tô Minh hoang mang ngay lập tức.
Đã mấy tỷ tuổi rồi mà vẫn còn hài hước dí dỏm như vậy sao?
Ngay sau đó, anh liền nghiêm mặt, biết lão Chu đang đánh giá mình, nên anh không khỏi quan sát thật kỹ lão Chu từ trên xuống dưới, tìm kiếm xem có manh mối gì không.
Rất nhanh.
Mắt Tô Minh sáng lên: "Lão Chu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640990/chuong-2610.html