Chương trước
Chương sau
Thành thật mà nói, một trưởng lão ngoại viện như ông ta, cả đời này cũng chưa từng được nói chuyện cùng với Cố Hoàng Sí.

Càng không ngờ được rằng có một ngày, Cố Hoàng Sí sẽ truyền âm cho mình.

“Anh Dương sao thế?”, Độc Cô Lạc có chút kinh ngạc, bởi vì, toàn thân anh Dương đột nhiên run rẩy, tâm trạng đang bị chấn động rất lớn.

“Không có gì, học viện Kỷ Nguyên nhận lời rồi!”, anh Dương hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc chấn động kia, mở miệng nói.


Viện trưởng đã phân phó rồi, có thể không đồng ý sao?

Ngược lại là Độc Cô Lạc, có chút kinh ngạc.

Đồng ý rồi?

Học viện Kỷ Nguyên nể mặt như vậy sao?

Nếu nói học viện Kỷ Nguyên nể mặt đến dự sinh nhật của Nam Phượng Vân, thì còn có một chút xíu khả năng.

Nhưng tiệc sinh nhật của công chúa nhỏ Trần Chỉ Tình, cũng nể mặt.

Điều này... điều này dường như không phù hợp với phong cách của học viện Kỷ Nguyên!

Ngược lại, Độc Cô Lạc có chút thấp thỏm.

Luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Trên thực tế, lúc ông ta đến, chính là ứng phó nhiệm vụ.

Vốn không nghĩ rằng học viện Kỷ Nguyên thực sự có thể nể mặt, thực sự có thể đồng ý đến tham dự.

Độc Cô Lạc trầm mặc suy nghĩ đủ thứ trong đầu, nhưng cũng không thể nghĩ ra manh mối.

Trên thực tế, cho dù là Độc Cô Lạc hay nền văn minh Nam Khải, cũng không hề rõ thực hư chuyện Tô Minh đã gia nhập học viện Kỷ Nguyên, càng không biết Tô Minh đã trở thành đệ tử của Cố Hoàng Sí.

Bằng không, tất cả mọi thứ đều rất dễ dàng giải thích rồi.

Tại sao cả nền văn minh Nam Khải và Nam Phượng Vân đều không rõ?

Bởi vì thám tử những tin tức đó của nền văn minh Nam Khải, vốn không dám thăm dò tin tức của học viện Kỷ Nguyên.

Cho dù là đội trưởng Tần chết không rõ nguyên nhân ở gần học viện Kỷ Nguyên, Nam Phượng Vân nghĩ đi nghĩ lại rồi cũng không dám truy cứu, thậm chí, không dám điều tra sâu vào.

Phải, sức uy hiếp của học viện Kỷ Nguyên khổng lồ này quá lớn rồi.

Lúc này.

Trong một tòa các lâu phong vị cổ xưa có phần cổ kính, Cố Hoàng Sí đang lặng lẽ uống trà.

Trước mắt ông chính là cảnh tượng của đại sảnh ngoại viện.

Ông tùy ý nhìn về phía Độc Cô Lạc đang trầm tư, trong lòng biết Độc Cô Lạc đang suy nghĩ gì.

“Hận thù giữa nhóc Tô và nền văn minh Nam Khải không phải sâu như bình thường, lần này, vừa hay được giải quyết rồi.”, Cố Hoàng Sí tự lẩm bẩm, tất cả tin tức về đồ nhi của mình, thân làm sư tôn, đương nhiên là phải mất một thời gian đi tìm hiểu. Điều này là lẽ thường tình. Không thể để cái gì về đồ nhi của mình cũng đều không biết.

Trong khoảng thời gian này, sau khi hiểu rõ chuyện của Tô Minh.
Ông đã dựa theo đó, cử mấy vị lão quái vật của học viện Kỷ Nguyên đến Chiến Uyên của thế giới Tiểu Thiên, bí mật bảo vệ nhà họ Tô.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.