Chương trước
Chương sau
Tô Minh gật đầu.

Đối với Tần Hạt và Tiêu Hoàng đều rất có hảo cảm, hai người đều là kẻ trượng phu hiểu đạo lý, biết rõ tất bại, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng mà vẫn liều mạng chiến đấu, đây mới là người tu võ đạo.

“Hehe… sư tôn, con trở lại căn gác xép của mình đây”, khoảnh khắc tiếp theo, Tô Minh nói.


Bế quan được một thời gian, lại có chút khao khát chuyện tình cảm trai gái rồi sao.

Thực là đồi bại mà!

Nhược Dư và Cẩm Phồn vẫn đang ở trên căn gác xép.

Nghĩ đến đó, trong lòng liền như lửa đốt.

“Đi thôi, chăm chỉ tu luyện, không thể tự mãn, cuộc tỉ thí võ lớn của tổng bộ sau mười ngàn năm, nếu như con có thể tỏa sáng, đến lúc đó…”, Cố Hoàng Sí cũng không dám nghĩ tới nữa. Đương nhiên, hiện giờ muốn những thứ đó là không thực tế. Ở cuộc tỉ thí võ lớn của tổng bộ, những yêu nghiệt đỉnh cấp của học viện hạng A cũng sẽ tham gia, thậm chí, yêu nghiệt vô thượng của tổng bộ cũng sẽ có mặt, nếu muốn tỏa sáng, đó là chuyện hơi viển vông, nhưng, lỡ đâu thành công thì sao? Con người mà, cũng phải có chút ước mơ, xét cho cùng thì trước đây, Cố Hoàng Sí cũng không dám nghĩ rằng một ngày nào đó Hạp Tự có thể tham gia cuộc thi của tổng viện! Giờ đây, điều đó không phải đã thành hiện thực rồi sao?

“Sư tôn, người yên tâm!”, Tô Minh nói xong, bóng người lóe lên, rồi biến mất, trở về căn gác xép của mình.

Ngày tiếp theo.

Tô Minh lại bắt đầu ôm ấp ôn nhu hương.

Mỗi ngày cùng Tống Cẩm Phồn, Tiêu Nhược Dư trải qua tình yêu trai gái, vô cùng vui vẻ.

Anh còn muốn dành ra chút thời gian để dẫn Tống Cẩm Phồn và Tiêu Nhược Dư đến Chiến Uyên của thế giới Tiểu Thiên một chuyến.

Để Tống Cẩm Phồn và Tiêu Nhược Dư gặp bố mẹ mình.

Còn ở lại nhà họ Tô - Chiến Uyên một thời gian, mỗi ngày cùng với mấy cô gái Ngư Dung Băng, Đạm Đài Vô Tình vuốt ve an ủi, nhân tiện, phân phát một số của cải mà bản thân tích lũy được cho mấy người phụ nữ và thân nhân của mình.

Nhà họ Tô hiện giờ đã là thế lực mạnh nhất của thế giới Tiểu Thiên, thậm chí là cả thế giới Đại Thiên, phát triển không ngừng.

Sau khi ở lại một khoảng thời gian, Tô Minh dẫn Tống Cẩm Phồn và Tiêu Nhược Dư trở về Hạp Tự.

Trở về.

Bế quan!

Sau hơn một tháng hưởng thụ trọn vẹn tình yêu và tình cảm gia đình, đã đến lúc bình tâm lại tiếp tục tu luyện rồi.

Trong mật thất.

Tô Minh bắt đầu thúc giục kho tàng huyết mạch để luyện hóa Kim Ma Huyết Châu.

Thời gian trôi qua từng ngày

Hôm nay.

Một người đàn ông trung niên đã đến học viện Kỷ Nguyên.

Người đàn ông trung niên đứng bên ngoài không gian chiến lũy phòng vệ của học viện Kỷ Nguyên, cung kính chắp tay rồi lớn tiếng nói: “Tam trưởng lão Độc Cô Lạc của nền văn minh Nam Khải, phụng lệnh của Nam Phượng Vân - chủ nhân của nền văn minh Nam Khải, đến để gửi thiệp mời”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.