Vì vậy, cho dù Cố Hoàng Sí đang phẫn nộ đến mức toàn thân run rẩy…
Cho dù là hận không thể đấu một trận sống mái với Dư Mộc Dưỡng.
Nhưng lý trí nói với ông, không thể!
Không thể!
“Viện… viện trưởng, xin hãy bình tĩnh trước đã. Không chừng Tô Minh có thể mà, người xem, thần sắc của cậu ấy rất… rất thoải mái.”, Nguyên Bảo lên tiếng nói.
Cố Hoàng Sí lúc này mới nhìn về phía Tô Minh, kinh ngạc phát hiện, quả thực là như vậy.
Cho dù đã bị dung khí bán bộ bao phủ nhưng Tô Minh lúc này vẫn rất bình tĩnh, không có một chút hoảng sợ.
“Tô Minh, chết đi! đỉnh U Minh, trấn!”, chính lúc này, Lâm Qua đột nhiên gầm lên, cưỡng ép thúc giục đỉnh U Minh lao về phía Tô Minh.
Tô Minh vẫn bình tĩnh như cũ, thậm chí, có chút giễu cợt.
Bình tĩnh nhìn về phía đỉnh U Minh đang lao về phía mình, trong đầu anh liền hiện lên một suy nghĩ: Thứ rác rưởi gì vậy? Dung khí bán bộ rất mạnh đó sao? Bia Huyền Diệu của mình cũng đã thăng cấp thành dung khí bán bộ rồi đấy thôi!
Huống hồ, bia Huyền Diệu là dung khí bán bộ vẫn còn nguyên vẹn không chút hư tổn, mà đỉnh U Minh đã tàn tạ rồi. Thế càng không cần nói, đỉnh U Minh này là do Lâm Qua cưỡng ép vận dụng, mà bia Huyền Diệu là chí bảo bản mệnh của bản thân, dễ dàng liền có thể vận dụng một cách hoàn hảo.
“Vốn không muốn đem bia Huyền Diệu ra để ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640923/chuong-2543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.