"Ha ha ha...", Dư Mộc Dưỡng cười lớn, tâm trạng có vẻ không tệ, khẽ động tâm niệm truyền đạt tin tức cho hồn thú Chu Tước.
"Hô..."
Hồn thú Chu Tước dang hai cánh ra, hóa thành một lưu quang màu tím, bay vào trong học viện Kỷ Nguyên.
Sắc mặt Cố Hoàng Sí không thay đổi, nhưng sâu trong ánh mắt lóe lên một tia hàn quang!
Dư Mộc Dưỡng lại trực tiếp cho hồn thú Chu Tước vào trong học viện ư?
Việc này tương đối láo xược.
Đừng thấy thực lực hồn thú Chu Tước khủng bố, hiếm có khó tìm, nhưng nói cho cùng thì hồn thú Chu Tước cũng chỉ là một công cụ di chuyển của học viện Kỷ Nguyên Ngạn Tự mà thôi.
Bình thường mà nói, khi hàng rào không gian mở ra, Dư Mộc Dưỡng nên đưa theo đệ tử, cao tầng của Ngạn Tự vào trong học viện, để công cụ di chuyển là hồn thú Chu Tước này ở bên ngoài mới đúng, đây là sự tôn trọng căn bản đối với Hạp Tự, nhưng Dư Mộc Dưỡng lại kiêu ngạo...
Ánh mắt của Cố Hoàng Sí lập lòe.
E rằng không lành rồi.
Vừa xuất hiện đã càn rỡ, cường thế như vậy.
Phải coi chừng thôi.
Ngay sau đó hồn thú Chu Tước đáp xuống sân võ đạo dưới chân núi của học viện Kỷ Nguyên.
Sân võ đạo dưới chân núi của học viện Kỷ Nguyên vừa hay ở bên cạnh một mảng tiên hồ dập dờn trong suốt, tựa núi sát hồ, rất đẹp. Cộng thêm, học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự cũng coi như tài khí khá lớn, xây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640893/chuong-2513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.