Chương trước
Chương sau
"Đao mang của anh hơi yếu đó", Tô Minh nhàn nhạt nói.

Kế tiếp.

"Khôi phục", Tô Minh lạnh nhạt nói hai từ.


Thoáng chốc, kỳ tích chợt xuất hiện, bia Huyền Diệu rõ ràng sắp bị bổ đôi, ảm đạm không ánh sáng lại... lại... lại khôi phục như cũ dưới vô số đôi mắt!

Chắc chỉ mất một hai giây là đã lành lặn như cũ, quả thật là đáng sợ.

Đừng nói Bàng Hoành, ngay cả những học viên và những lão quái vật thuộc ban lãnh đạo như viện trưởng, phó viện trưởng, trưởng lão nội viên của học viện Kỷ Nguyên đang xem đều ngừng thở, chấn động, ngơ ngác nhìn chằm chằm Tô Minh và bia Huyền Diệu.

Một hai giây là có thể khôi phục một Chí Bảo Thủy Nguyên thượng phẩm gần như bị hủy? Đùa gì vậy?

Dù đã nhìn thấy tận mắt, nhưng họ vẫn không tài nào tin nổi!

"Anh...", Bàng Hoành biến sắc, rồi lại bất chợt có chút luống cuống.

"Được rồi, tôi nhường xong rồi, mời, ừ, mời anh đi chết đi", Tô Minh cười, giơ tay bày ra động tác mời, sau đó... anh chợt lạnh mặt, nhìn chằm chằm vào Bàng Hoành, quát: "Đi!"

Phút chốc, bia Huyền Diệu lập tức phóng to, che trời lấp đất, đâm vỡ hư không, xé rách hành tinh, như một ngọn núi Thần, một tảng đá Ma Thạch khổng lồ nhìn không tới cuối! Bao la bát ngát, lạnh lẽo đầy vẻ tàn bạo, xông thẳng về phía Bàng Hoành.

Bàng Hoành gần như không thở nổi, vì hắn ta... hắn ta thế mà lại ngửi được mùi vị của cái chết!

"Chí Bảo mang thuộc tính phòng ngự không thể đe dọa đến sinh mạng của mình mà, dù cho nó có là Chí Bảo Thủy Nguyên thượng phẩm! Rốt cuộc chuyện này là sao?", Bàng Hoành hoảng sợ nghĩ.

Cùng lúc đó, trong một căn nhà cỏ tranh đằng sau núi học viện Kỷ Nguyên, có một ông lão ngồi trên một cái bàn gỗ uống rượu.

Lúc này, ông ta đặt mạnh ly rượu lên bàn, ngẩng phắt đầu lên, liếc mắt một cái như xuyên thủng hư không, nhìn về phía đệ tử của mình và bia Huyền Diệu, không kiềm được bật thốt lên kinh ngạc: "Trong tấm bia kia có dung hợp kiếm nguyên nhị đoạn đỉnh phong ư!"

Ngay cả tam trưởng lão nội viện này cũng sợ ngây người.

Đúng là kiếm nguyên có thể dung nhập vào trong bất kỳ chiêu thức hay chí bảo nào, đây cũng là sự khác nhau giữa kiếm ý và nó và như một cái Bug. Nhưng... nhưng... nhưng tên này chỉ là một thanh niên chưa tới 30 tuổi, sao có thể đạt tới kiếm nguyên nhị đoạn đỉnh phong? Còn là kiếm nguyên đặc biệt? Đùa gì vậy!

Được rồi, dù chúng ta có thể chấp nhận điều đó, nhưng sao tên đó có thể dung hợp kiếm nguyên vào trong Chí Bảo Thủy Nguyên thượng phẩm hoàn toàn?

Kiếm nguyên có thể dung hợp với vũ khí, song, chỉ sơ sơ thôi.

Đặc biệt là kiếm nguyên nhị đoạn và Chí Bảo Thủy Nguyên thượng phẩm đều là những thứ hiếm có, có sự kiêu ngạo của mình. Dù dung hợp thì chúng cũng có sự kiêu hãnh của bản thân, nên cùng lắm chỉ miễn cưỡng kết hợp sơ sơ với nhau.

Song trước mắt, không ngờ tên này lại có thể kết hợp kiếm nguyên nhị đoạn với Chí Bảo Thủy Nguyên thượng phẩm một cách hoàn mỹ? Dù ông ta là tam trưởng lão nội viện của học viện Kỷ Nguyên cũng kinh ngạc đến ngây người!

"Không xong rồi!", sau khi tam trưởng lão nội viện kinh ngạc đến khó tin thì sắc mặt chợt thay đổi hẳn, quát.

Đệ tử gặp nguy hiểm rồi.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.