Phút chốc, đám đại trưởng lão đều hận Đồ Kỳ đến chết.
Nhưng họ cũng biết trùng cổ này đáng sợ đến mức nào.
Huyết ngạo cốt trùng, bọn họ rõ hơn ai hết.
Có thể nói, mạng sống của họ gần như đã nằm trong tay Đồ Kỳ.
Đồ Kỳ không thể chết, nếu ông ta chết thì bọn họ cũng sẽ đi đời vì sự bùng nổ của cốt trùng.
Thế nên, cho dù có không phải là đối thủ của Tô Minh thì bọn họ cũng phải ra tay.
Nếu ra tay thì còn chút ít cơ hội có thể sống sót, không động thủ thì chắc chắn phải chết.
Nhất thời, ánh mắt của đại trưởng lão nhìn sang phía Tô Minh.
Hơi thở của đám người đột nhiên trở nên dồn dập.
Điên cuồng chuẩn bị.
“Đồ không biết xấu hổ, lấy lớn ăn hiếp bé, Thiên Nhẫn Tông cái con mẹ gì, lại còn nền văn minh cấp 3, chưa đủ mất mặt sao?”, bởi vì Đồ Kỳ đang bị Tô Minh treo lên đánh, thế nên sát khí của ông ta không ảnh hưởng đến Tống Cẩm Phồn, cô ta lúc này lớn tiếng mắng chửi.
Tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng đến việc các trưởng lão khác trong hư không xuất thủ.
Mấy người này gần như chuẩn bị ra tay.
Đột nhiên.
Đúng vào lúc đó.
“Việc gì phải tìm cái chết cơ chứ?”, Tô Minh thản nhiên hỏi.
Anh chỉ như tùy ý hỏi một câu và ngước nhìn lên trời cao.
“Pháp tắc Trường Hà”.
Sau đó...
Không có sau đó nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640838/chuong-2458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.