Chỉ như vậy mà thôi.
Cực kỳ phóng đại.
Giống như ảo giác.
“Chết tiệt!” sắc mặt Đồ Kỳ có chút tái nhợt, sâu trong đôi mắt đã có vẻ kinh hãi ngưng trọng.
Đồ Kỳ không chút do dự, đột ngột ngẩng đầu lên hét lớn: “Đại trưởng lão, ông còn chờ gì nữa? Còn không ra tay giết chết thằng khốn này đi”.
Đồ Kỳ tức giận đến mức bừng bừng sát khí, dường như không còn nghĩ đến việc một đánh một là gì nữa, huống chi là lấy lớn bắt nạt bé.
Chỉ cần giết chết kẻ địch là được, quan tâm nhiều làm quái gì.
Giữa những tiếng gầm thét.
Đồ Kỳ điên cuồng ra tay, dùng toàn bộ sức lực của mình, hết chiêu này đến chiêu khác, chống lại một kiếm kia của Tô Minh đang đánh tới.
Đáng tiếc, liệu có tác dụng không?
Đều là vô dụng.
Chỉ có thể miễn cưỡng kéo dài thêm một chút thời gian.
Nếu tiếp tục như vậy thì ông ta vẫn sẽ phải chết.
“Nhanh ra tay cho bổn tọa”, giọng Đồ Kỳ càng lớn hơn, vội vã tức giận và không kiên nhẫn.
Trên bầu trời.
Đám trưởng lão của tt hiển nhiên có chút do dự.
Bởi vì, thực lực của tông chủ Đồ Kỳ mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Chỉ tính riêng về cảnh giới, đại trưởng lão chỉ là cảnh giới Tiên Tổ tầng 3, nhị trưởng lão càng không cần nói đến.
Ngay cả tông chủ cũng không phải là đối thủ của Đồ Kỳ, tuy rằng chuyện này có chút khó tin, nhưng sự thật vẫn là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640837/chuong-2457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.