"Tôi nói mà, anh Phù Dịch không phải loại người cướp giật bảo vật của người khác đâu", Ninh Khinh Khinh vui vẻ nhỏ giọng nói với Tô Minh: "Anh nghĩ cách làm bạn với anh Phù Dịch đi, hai người đều là yêu nghiệt đỉnh cấp thì chắc chắn sẽ có tiếng nói chung".
Tô Minh chỉ cười mà không nói.
"Anh Tô, nếu không ngại thì chúng ta cùng nhau tìm hiểu bí cảnh nhé", Phù Dịch lại nói, rồi cười một cách thân thiết, rạng rỡ như ánh Mặt Trời.
"Tô Minh, cẩn thận anh ta nhé, anh ta không tốt bụng như vậy đâu", Huyền Sơ Tình cảnh giác, nhỏ giọng nói.
"Nếu tôi ngại thì sao?", Tô Minh nhìn Phù Dịch đáp: "Dù gì tôi cũng có rất nhiều bảo bối trên người, nên chẳng có cảm giác an toàn tý nào, đúng không nào?"
Ninh Khinh Khinh sốt ruột, định nói gì đó, nhưng lời nói đến bên miệng lại im lặng, đúng thế! Trên người có nhiều bảo bối như vậy! Không có cảm giác an toàn là bình thường! Có điều, tên khốn Tô Minh chắc chắn đã hiểu lầm anh Phù Dịch, anh ấy không phải loại người như thế!
"Anh Tô nghi ngờ là bình thường", Phù Dịch cười, chợt nghĩ, một chiếc nhẫn không gian bèn xuất hiện trong tay hắn ta: "Vậy đi! Bảo bối do sông Tiên ban tặng là một gánh nặng với anh Tô, khiến anh sống mà không cảm thấy an toàn. Thế hay là, tôi giúp anh gánh vác nó nhé! Đương nhiên, tôi cũng sẽ không để anh Tô thiệt thòi, mà sẽ dùng 3 triệu tiên linh hạ phẩm trong chiếc nhẫn không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640615/chuong-2235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.