Rất nhiều người đã bắt đầu nuốt nước bọt ừng ực.
Ngay cả thành chủ Mai Tiên cũng sầm mặt lại.
Chỉ có Phù Thanh Dung là cười lạnh với vẻ mong đợi.
Oán thú cấp bốn đỉnh phong thì chắc thực lực phải đạt đến cảnh giới Tiên Vương tầng chín rồi chăng?
Nếu giết Huyền Sơ Tình thì nhẹ như trở bàn tay, càng không nói đến một lần xuất hiện tận ba con.
Huyền Sơ Tình toi đời rồi!
Bà ta cảm thấy thích thú, vui mừng khi người khác gặp nạn.
“Không xong rồi!”, sau mấy hơi thở, ngay lúc mọi người đều tiếc thương cho Huyền Sơ Tình thì ông lão dẫn đầu nhà họ Phùng hô lên, toàn thân run rẩy, mất kiểm soát.
Hóa ra, Phùng Yêu và Phùng Bính đã vào vùng chưa biết tên đó rồi.
Điều tuyệt vọng nhất là hai anh em này đang lao về phía trước với tốc độ nhanh nhất, dường như về hướng mà ba con oán thú cấp bốn kia xuất hiện.
Đây… Đây chẳng phải là tự tìm cái chết sao?
“Không… Chết tiệt!”, ông lão dẫn đầu nhà họ Phùng sắc mặt trắng bệch, không kìm nổi mà nhìn về phía thành chủ Mai Tiên, dùng sức khom lưng nói: “Thành chủ! Có… Có cách nào cứu được bọn họ không?”
Thành chủ Mai Tiên lắc đầu, nói: “Trong trời đất này, sống chết có số, không ai có thể cứu được”.
Ông lão dẫn đầu nhà họ Phùng dường như già đi mấy tuổi, thất thần, khí huyết cũng không còn.
Rất nhanh, từng ánh mắt đều có thể nhìn rõ, hai anh em Phùng Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640540/chuong-2160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.