Mặc dù họ đều muốn hiện giờ lên trước giết chết hoặc đánh tàn phế Huyết Vu Hổ rồi ném đi. Nhưng tại hôn lễ và trước mặt bao nhiêu vị khách như này thì không thể làm vậy được.
Nếu không, phá hôn lễ, làm ảnh hưởng đến tâm trạng của người nhà họ Chu thì không ai dám gánh lấy tội danh này.
Vì vậy, trong đám người của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ đã có người lặng lẽ đi ra phía sau báo tin cho tộc trưởng.
Đồng thời lúc này…
“Hình như hết chỗ ngồi rồi”, Huyết Vu Hổ nhỏ giọng nói. Nói thật thì anh ta khá căng thẳng. Bởi vì ở đây có quá nhiều cường giả.
Chưa nói đến việc hiện giờ anh ta không có võ đạo trên người, mà ngay cả có mà lúc này đến đây thì chỉ e sẽ gặp bất lợi.
Không kìm chế được sự căng thẳng, đặc biệt lúc này còn trở thành tiêu điểm của sự chú ý.
“Ai nói là không còn chỗ?”, Tô Minh cười nói, dùng ánh mắt ra hiệu cho Huyết Vu Hổ. Ừm! Đúng là ra hiệu, bởi vì bên dưới sân khấu còn một bàn chính vô cùng xa hoa và đặc biệt, chỗ đó vẫn còn ghế ngồi.
Chiếc bàn đó rất to, rõ ràng có thể đủ chỗ cho mười mấy người thậm chí là hơn. Nhưng hiện giờ mới chỉ có bảy tám người.
“Á?”, Huyết Vu Hổ run rẩy, hỏi lại: “Anh không đùa đấy chứ?”
Mặc dù Huyết Vu Hổ không thể nhìn ra bảy tám người ở bàn đó ở cảnh giới gì nhưng anh ta có thể chắc chắn, bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640478/chuong-2098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.