Phong Vũ Vân không nghĩ ra, trong đầu đều là một mớ hỗn độn.
“Vũ Vân! Nói cho tôi nghe về đất nước này đi...”, Tô Minh ngồi ở bên cạnh bàn trà, rót một cốc trà cho mình và cho Phong Vũ Vân vừa uống trà vừa hỏi.
Hiện giờ anh rất muốn tìm hiểu về Thái Nhất thần quốc.
Thái Nhất thần quốc nhất định có điều gì đó đặc biệt.
Nhiếp Thanh Cầm đã vượt qua sức mạnh và quyền hạn mà một hoàng hậu của Thái Nhất thần quốc nên có.
Bà ta còn mượn được cả binh khí Vĩnh Hằng?
Hơn nữa, rốt cuộc có phải là mượn không, hay là vốn thuộc về bà ta?
Phong Vũ Vân chậm rãi kể, kể hết những gì mà cô ta biết.
Tô Minh cứ yên tĩnh lắng nghe.
Tầm một tiếng đồng hồ Phong Vũ Vân mới kể xong.
“Dường như không có gì đặc biệt cũng không có điểm gì bất ổn nhưng có cảm giác không đúng lắm”, Tô Minh thầm nghĩ, đầu óc mơ hồ.
Ngẫm nghĩ một lát, Tô Minh vứt bỏ đi những suy nghĩ phức tạp đó.
“Bất luận là có gì bất ổn thì vẫn nhất định phải đến Thái Nhất thần quốc, nghĩ nhiều thế làm gì? Hiện giờ, vẫn phải ưu tiên thực lực lên hàng đầu. Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì tất cả âm mưu, tất cả những gì bất ổn đều sẽ tan thành mây khói”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, quyết định tu luyện.
Anh quyết định luyện hóa và hấp thụ thần cách Vu Thần.
Tộc Vu Thần là tộc để lại nhiều chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640332/chuong-1952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.