Chương trước
Chương sau
Phong Vũ Vân không nghĩ ra, trong đầu đều là một mớ hỗn độn.

“Vũ Vân! Nói cho tôi nghe về đất nước này đi...”, Tô Minh ngồi ở bên cạnh bàn trà, rót một cốc trà cho mình và cho Phong Vũ Vân vừa uống trà vừa hỏi.

Hiện giờ anh rất muốn tìm hiểu về Thái Nhất thần quốc.


Thái Nhất thần quốc nhất định có điều gì đó đặc biệt.

Nhiếp Thanh Cầm đã vượt qua sức mạnh và quyền hạn mà một hoàng hậu của Thái Nhất thần quốc nên có.

Bà ta còn mượn được cả binh khí Vĩnh Hằng?

Hơn nữa, rốt cuộc có phải là mượn không, hay là vốn thuộc về bà ta?

Phong Vũ Vân chậm rãi kể, kể hết những gì mà cô ta biết.

Tô Minh cứ yên tĩnh lắng nghe.

Tầm một tiếng đồng hồ Phong Vũ Vân mới kể xong.

“Dường như không có gì đặc biệt cũng không có điểm gì bất ổn nhưng có cảm giác không đúng lắm”, Tô Minh thầm nghĩ, đầu óc mơ hồ.

Ngẫm nghĩ một lát, Tô Minh vứt bỏ đi những suy nghĩ phức tạp đó.

“Bất luận là có gì bất ổn thì vẫn nhất định phải đến Thái Nhất thần quốc, nghĩ nhiều thế làm gì? Hiện giờ, vẫn phải ưu tiên thực lực lên hàng đầu. Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì tất cả âm mưu, tất cả những gì bất ổn đều sẽ tan thành mây khói”, Tô Minh hít một hơi thật sâu, quyết định tu luyện.

Anh quyết định luyện hóa và hấp thụ thần cách Vu Thần.

Tộc Vu Thần là tộc để lại nhiều chiêu bài nhất trong lịch sử nền văn minh Xương.

Thần cách Vu Thần nhất định không làm mình thất vọng.

“Thiên nữ tiền bối! Nếu tôi luyện hóa và nuốt trọn được thần cách Vu Thần thì có thể trở thành Vu Thần không?”, Tô Minh có chút do dự, anh không muốn trở thành Vu Thần.

“Không đâu!”, thiên nữ Tạo Hóa phì cười, nói: “Anh nghĩ nhiều quá đấy! Kể cả anh luyện hóa hay nuốt trọn tất cả thần cách của chư thiên vạn giới thì cũng không thể bị đồng hóa thành người của tộc khác đâu. Bởi vì, anh có kho tàng huyết mạch, kho tàng huyết mạch đáng tự hào biết bao, anh không biết sao? Huyết mạch được luyện hóa và nuốt trọn không phải là sự đồng hóa. Nó chỉ lấy những tinh hoa của cái khác, chỉ thế thôi”.

“Tôi hiểu rồi!”, Tô Minh thở phào nhẹ nhõm rồi gật đầu, đáp lại một tiếng.

Kho tàng huyết mạch đúng là ‘ăn người không thèm nhả xương’ nhưng Tô Minh vẫn thích.

“Anh cứ nuốt trọn và luyện hóa, chắc chắn anh sẽ thích đó. Tô Minh! Thần cách Vu Thần chưa từng bị ai nuốt trọn đâu, bao gồm cả người của tộc Vu Thần năm đó”, thiên nữ Tạo Hóa hừ lạnh một tiếng, nói: “Trên thực tế, thần cách Vu Thần không chỉ là thần cách Vu Thần đâu”.

Thiên nữ Tạo Hóa lại đưa ra một thông tin vô cùng quan trọng.
Còn lúc này…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.