“Bà già này rửa sạch cổ đợi chết đi! Tôi đến đây!”, một giây sau, Tô Minh thoắt cái đã quay về tàu con thoi tác chiến của Thái Nhất thần quốc rồi khẽ ngẩng đầu lên nhìn Nhiếp Thanh Cầm ở trong không gian kính ở cuối chân trời.
“Ka ka! Bổn hậu đợi cậu!”, Nhiếp Thanh Cầm cười khanh khách, nói với giọng khinh bỉ.
“Cô Tiểu Mạt rốt cuộc có thân phận như thế nào? Có thể nói chút không?”, khóe miệng Tô Minh nhếch lên nụ cười bỡn cợt, hỏi Nhiếp Thanh Cầm.
Nhiếp Thanh Cầm nheo mắt lại mà không nói gì. Tận sâu trong tim là vẻ kinh hãi. Tiểu Mạt bị lộ rồi sao?
“Muốn chém hay giết thì tùy ý! Tôi chỉ là tỳ nữ bên cạnh hoàng hậu mà thôi. Mạng của tôi là hoàng hậu cứu sống, làm việc cho hoàng hậu, có chết cũng không từ”, giọng nói của Tiểu Mạt lạnh lùng, nhìn Tô Minh với vẻ oán hận cực độ.
“Tỳ nữ? Ha ha! Một tỳ nữ mà có khí tức huyết mạch tương đồng với một hoàng hậu của Thái Nhất thần quốc sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại.
Lời nói vừa dứt thì sắc mặt của Nhiếp Thanh Cầm biến đổi.
Sắc mặt của Tiểu Mạt thì càng khó coi. Còn toàn thân Phong Vũ Vân run rẩy, sau đó là sự phẫn nộ.
“Tiểu Mạt là con gái của Nhiếp Thanh Cầm ư?”, đôi mắt Phong Vũ Vân đỏ ửng, cô ta không cảm nhận được khí tức tương đồng trên người Tiểu Mạt. Nói cách khác, trên người của Tiểu Mạt không có huyết mạch của phụ hoàng, mà Tiểu Mạt là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640331/chuong-1951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.