Chương trước
Chương sau
Sau khi đám người Bách Lý Đồ bị anh cảnh cáo lại chẳng những không dừng lại, mà còn tiếp tục khiến tàu con thoi tăng tốc đâm về phía Chiến Uyên, định tiêu diệt toàn bộ Chiến Uyên. Vậy coi như là không chết không ngừng rồi.

Tô Minh đã định ra tay tiêu diệt Thiên Môn và hơn mười tàu chiến của đám người nhà họ Kỳ, nhưng Phong Vũ Vân lại mở miệng, bất ngờ xen mồm vào.


"Công chúa, em có thể cảm nhận được hình như tên khốn kia đang khó chịu đó!", Tô Minh cũng không che giấu cảm xúc của mình, dù Tiểu Mạt chỉ là một tỳ nữ thì cũng là tỳ nữ của Phong Vũ Vân - một Bán Đế, nên đã cảm giác được Tô Minh khó chịu, bực bội khi công chúa nhúng tay.

Tiểu Mạt suýt bùng nổ, trời đất ơi! Trên đời này còn có người không biết tốt xấu, tính tình táo bạo như vậy hả?

Phong Vũ Vân cũng cảm giác được, tuy mặt mày vẫn bình tĩnh, nhưng trong đôi mắt xinh đẹp lại có chút khó chịu.

Nếu không phải nhận ra Tô Minh là ai thì cô ta sẽ xen vào việc của người khác chắc?

Kết quả, thái độ của Tô Minh còn...

Đúng lúc này.

"Xé rách không gian, bóp méo không gian, trọng lực không gian, dòng chảy không gian!", Tô Minh bỗng ngước mắt, liên tục quát một cách lạnh nhạt lại tràn ngập sát khí!

Chẳng phải là không chết không ngừng à?

Dù là cô công chúa xen vào việc của người khác kia chõ mõm vào cũng vô dụng thôi.

Tô Minh vừa ra tay đã sử dụng quy luật không gian. Chỉ thấy, không gian nơi Thiên Môn và hơn mười tàu chiến con thoi của nhà họ Kỳ chợt như bị đẩy ra khỏi thế giới Tiểu Thiên.

Trong không gian ấy, vô số sức mạnh xé rách không gian, từng đường cong không gian bị bóp méo, trọng lực đáng sợ và những dòng chảy dữ dội cứ thế xuất hiện trước mắt mọi người.

Lục đoạn quy luật không gian đỉnh phong cũng không phải là nói chơi. Nó mạnh khiến người ta tuyệt vọng!

"Khốn kiếp, tàu chiến con thoi đã mất khống chế!"

"Chuyện gì thế? Tạo trận pháp phòng ngự mau!"

"Mau dùng hết tinh thể Hỗn Độn, chạy tới tốc độ nhanh nhất lao ra không gian này!"

Mặc dù Phong Vũ Vân trông bình tĩnh hơn người khác một chút, nhưng vẫn lộ ra rất nhiều cảm xúc, gương mặt xinh đẹp hơi run rẩy. Cô ta là yêu nghiệt mạnh nhất trong thế hệ trẻ ở vực Hỗn Độn, ngay cả ban lãnh đạo học viện Hỗn Độn cũng phải ba lần bảy lượt ra mặt mời Phong Vũ Vân nhập học, trường hợp gì mà chưa gặp? Kẻ tàn nhẫn nào mà chưa gặp qua?

Song trước mặt, sự tàn nhẫn, kiêu căng ngạo mạn của Tô Minh quả thật là có một trên đời.

Đầu tiên, cô ta không ngờ Tô Minh dám ra tay! Dù gì, chỉ cần anh không phải thằng ngu cũng nên biết thân phận của những thanh niên tài giỏi trên hơn mười con tàu chiến đến từ vực Hỗn Độn kia chẳng hề đơn giản chút nào. Vậy mà anh dứt khoát diệt hết cả đám, gần như trở thành kẻ địch của một nửa thế lực đỉnh cấp ở vực Hỗn Độn rồi!

Anh có là thần thì kết quả của việc một mình đấu với một nửa vực Hỗn Độn cũng có thể hiểu rồi đó.
Thật sự, dù là Phong Vũ Vân cũng không dám và không thể tiêu diệt hết hơn mười con tàu chiến kia!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.