Triệu Phiên đi đằng trước, 4 người Tô Minh và Linh Hoành theo sau.
"Tiểu Điệp, là bố hại con...", giọng Linh Hoành tràn ngập áy náy và tuyệt vọng, còn có chút điên cuồng: "Hay là con trốn đi! Giờ đi luôn!"
"Con đi? Vậy tộc Thanh Yêm phải làm sao? Huống chi, giờ đã ở trong tộc Ma Tuyền, con có muốn cũng không được!", Linh Điệp chua xót nói, nước mắt tuôn như mưa.
Linh Chỉ đứng cạnh định an ủi Linh Điệp, thế hệ trẻ trong tộc Thanh Yêm không ai là không thích và thương thầm thánh nữ Linh Điệp. Dù gì, Linh Điệp cũng xinh đẹp, dễ thương và hiền lành như vậy.
Song, giờ anh ta phải an ủi Linh Điệp thế nào đây? Ngay cả một câu "Linh Điệp, anh sẽ bảo vệ em, em chắc chắn sẽ ổn thôi" cũng không dám nói, vì anh ta biết mình không làm được.
Đã đến tộc Ma Tuyền thì họ như dao thớt, mình chỉ có thể như thịt cá.
Tô Minh im lặng, trong lòng có hơi buồn.
Tàn khốc, thật sự quá tàn khốc!
Trong thế giới võ đạo, nếu không có đủ thực lực thì chỉ có tuyệt vọng và sự tàn nhẫn.
Anh không khỏi nghĩ nếu lần này mình không gặp Linh Điệp thì cô ta sẽ có kết cục như thế nào đây?
Trên đường Triệu Phiên dẫn đám Tô Minh đi đến sảnh tiệc còn gặp rất nhiều người, có tộc Ma Tuyền, có những tộc khác đến tham gia lễ cưới. Và họ đều rất mạnh, không ai có cảnh giới thấp hơn Vực Chủ hết, Bán Đế hay Đại Đế cũng có không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/640180/chuong-1800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.