“Có chuyện gì không?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Đạm Đài Vô Tồn là người cũng được ông ta vô cùng coi trọng, chỉ sau Đạm Đài Vô Tình.
Lý do rất đơn giản, bởi võ đạo của Đạm Đài Vô Tồn cũng rất tốt.
Năm nay Đạm Đài Vô Tồn 170000 tuổi, rất trẻ nhưng đã đến cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 8, cũng là giỏi rồi.
Tất nhiên, nếu so với Đạm Đài Vô Tình thì vẫn còn kém xa.
Còn nếu so với Chu Kình thì căn bản không thể so sánh được.
Thời gian trước, Chu Kình đến hư không săn bắn, Đạm Đài Chân Thương bảo con trai thứ ba của mình đi cùng.
Như vậy thì ít nhiều cũng học hỏi được nhiều điều. Nếu như tâm trạng Chu Kình tốt, khéo còn chỉ bảo cho Đạm Đài Vô Tồn thì đó cũng là thu hoạch lớn.
Có thể đi bên cạnh Chu Kình đã là cơ duyên trời ban rồi.
“Phụ hoàng! Con quay về sớm là… Là vì mang về cho Người một tin tốt lành”, sắc mặt Đạm Đài Vô Tồn đỏ ửng, cảm xúc thay đổi rõ rệt.
Xem ra đúng là tin vui rồi.
Dù sao thì tính cách của Đạm Đài Vô Tồn khá trầm tĩnh. Điểm này thì Đạm Đài Chân Thương, Gia Cát Vân Thanh và Đạm Đài Vô Tình đều rõ. Nhất thời, mấy người đều yên tĩnh nhìn hắn.
“Ba ngày trước, con và em rể…”, Đạm Đài Vô Tồn định kể lại thì đã bị Đạm Đài Vô Tình cắt lời.
“Em rể? Chu Kình là Chu Kình chứ em rể gì chứ? Em không muốn gả cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639971/chuong-1591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.