Sau đó ông ta hỏi: “Vô Tình! Tại sao tên Tô Minh đó lại không cùng con đến gặp ta? Sợ ta vạch trần hắn sao?”
“Tô Minh đang bế quan tu luyện ạ”, Đạm Đài Vô Tình đáp.
“Hừm! Bế quan cái quái gì? Chắc là sợ nên tìm cớ tránh trước chứ gì?”, đôi mắt già nua của Đạm Đài Chân Thương trở nên lạnh lùng. Người khác rắp tâm lừa gạt thì ông ta mặc kệ nhưng nếu gạt con gái ông ta thì không được.
Theo như Đạm Đài Chân Thương thấy thì con gái ông ta với Chu Kình mới là trời sinh một cặp. Và cũng chỉ có Chu Kình mới xứng với con gái ông ta.
Còn tất cả những thanh niên anh tài khác, bất luận tuổi tác thế nào hay có chiêu bài gì, có thiên phú và lai lịch ra sao, tất cả đều không là gì với Chu Kình cả.
Ánh mắt Đạm Đài Chân Thương nhìn về phía bên ngoài hoàng cung, sau đó nhìn lên trên đá thần Bất Tử. Trên đó có in lại quyền ấn của Chu Kình, quá rõ, quá sáng so với tất cả quyền của mọi người, độc nhất vô nhị. Đến cả quyền ấn mà những Đại Đế thời trẻ để lại cũng bị lu mờ.
Vậy thì xin hỏi, còn ai hơn nữa?
Đạm Đài Vô Tình không phản bác lại và cũng không muốn khuyên phụ hoàng và mẫu hậu trong lúc này.
Tất cả chỉ đợi Tô Minh xuất quan và dùng thực tế để chứng minh.
Thấy Đạm Đài Vô Tình không nói gì, Đạm Đài Chân Thương tưởng rằng con gái mình đã lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639970/chuong-1590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.