“Đúng là ăn gian!”, Triệu Phong Niên lạnh lùng nói: “Trận khiêu chiến như này mà dùng đến cả bán bộ Linh Bảo Hỗn Độn, ha ha…”.
Điều quan trọng không phải là dùng đến cả bảo vật cấp bậc này.
Quan trọng là cảnh giới của bản thân Chu Huyền cao hơn Tô Minh rất nhiều lần vậy mà còn phải dùng đến tháp Tiên Lạc, đúng là ỷ thế bắt nạt người khác?
Hơn nữa, người khác không nhìn ra nhưng Triệu Phong Niên có thể nhìn ra. Lúc dùng đến tháp Tiên Lạc, Chu Huyền đã mượn năng lượng của đại trận Tiên Lạc, đây cũng coi là ăn gian chăng? Dù sao thì đại trận này là tất cả mọi người trong học viện Tiên Lạc cùng chống đỡ.
Triệu Phong Niên thấy không vui. Nếu không có tháp Tiên Lạc thì Chu Huyền đã chết rồi.
Chu Huyền đúng là chả ra gì, chả là gì so với Tô Minh!
Trận chiến ban nãy rõ ràng là gây ấn tượng rất lớn với mọi người. Tô Minh chắc chắn là yêu nghiệt mạnh nhất trong nền văn minh Xương mà ông ta từng gặp.
Trên thực tế, lúc này ai nấy ở hồ Tiên Lạc đều có thể cảm xúc như Triệu Phong Niên, chỉ ngoại trừ những kẻ ban nãy chấn động đến mất hồn vì trận chiến đấu mạnh ngoài sức tưởng tượng.
Đường đường là cảnh giới bán bộ Vấn Đạo, là kẻ yêu nghiệt nhất trong lịch sử của học viện Tiên Lạc mang trong mình Đế Huyết, đã trăm ngàn tuổi rồi mà lại bị một người trẻ tuổi lạ mặt chưa tới 20 cảnh giới Bất Tử tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639837/chuong-1457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.