“Nói đi! Tộc Kim Bằng Thái Cổ của các người định giải quyết chuyện này như thế nào?”, Tô Minh ngẩng đầu lên, nhìn Kim Lưu hỏi.
“Bồi… Bồi thường về tổn thất tinh thần cho anh. Nhưng… Nhưng tộc Kim Bằng Thái Cổ không giàu bằng tộc Bạch Phượng, chúng tôi không thể lấy ra 20 triệu viên hỏa tinh được, mong anh giơ cao đánh khẽ”, Kim Lưu như sắp khóc đến nơi, nhưng ông ta đang nói dối. Mặc dù tộc Kim Bằng Thái Cổ không giàu như tộc Bạch Phượng nhưng vẫn có thể lấy ra 80 triệu viên hỏa tinh.
“Một trăm triệu viên hỏa tinh, không được thiếu một viên nào. Ngoài ra, tôi muốn tộc trưởng của Kim Bằng Thái Cổ và những kẻ có mặt ở đây đều phải tự sát”, Tô Minh chậm rãi nói.
Lời nói vừa dứt thì không khí yên tĩnh lạ thường.
Ôi chúa ơi!
Tôi đang gặp Diêm Vương sao?
Chuyện này… Chuyện này…
Ninh Triều Thiên và Tiêu Nguyệt đứng cách đó không xa đều thấy choáng váng. Họ chưa từng gặp ai lại tàn độc như vậy?
Một trăm triệu viên?
Hơn nữa, còn muốn tộc trưởng của tộc Kim Bằng Thái Cổ và những trưởng lão có mặt ở đây phải tự sát?
Chuyện này…
Đúng là không thể tả nổi!
Đám Kim Lưu đều ngây người ra như hóa đá.
Tầm hơn chục hơi thở, đám trưởng lão của tộc Kim Bằng Thái Cổ cảm giác hơi thở nóng ran rồi nhìn về phía Tô Minh với ánh mắt run rẩy và điên cuồng.
Ngang dọc gì cũng phải chết, hận nỗi không thể liều mạng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639693/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.