Không gian, thời gian như ngừng trôi.
Trên tấm bia đá ấy bao hàm những con chữ cấu tạo nên vận luật của đại đạo, tràn đầy khí thế.
Chỉ trong tích tắc, sức mạnh tự nhiên trong đất trời như hội tụ vào tấm bia đá kia.
Nặng! Nặng đến mức khó tin!
Nện thẳng vào Lâm Yển.
Bia Huyền Diệu như hút hết mọi sức mạnh trong thế giới Tiểu Thiên, rồi cô đọng lại trong một không gian nhỏ, sau đó nổ tung trước mặt Lâm Yển.
Thoáng chốc, cả vùng biển Vô Mệnh dậy sóng, chấn động, ý chí của thế giới Tiểu Thiên lại xuất hiện trên vòm trời, nhưng lần này lại càng tức giận và e dè hơn.
Có điều, nó vẫn không dám giáng trời phạt xuống vì sợ hãi luồng thần hồn bí ẩn như có như không trong thức hải của Tô Minh.
Chỉ là, thiên đạo tức giận và khủng hoảng khiến vòm trời phát ra từng đạo sấm sét, giật đùng đùng.
Trong giây phút ấy, sắc mặt của Lâm Yển y như con tắc kè hoa.
Đầu óc ông ta suýt nữa thì suy sụp.
Nói thật thì trước đó, dù Tô Minh xem như hạ gục Viêm Ma lão tổ chỉ trong nháy mắt. Nhưng trong lòng Lâm Yển, Tô Minh vẫn chỉ là một thằng nhóc quê mùa, có chút tư chất ở thế giới Tiểu Thiên thôi.
Ông ta chẳng buồn liếc mắt hay ngó ngàng tới nữa là.
Trong mắt Lâm Yển, nếu ông ta không muốn chơi đùa thì có lẽ Tô Minh sẽ bị mình giết chết chỉ trong một chiêu.
Ban nãy, ông ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639619/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.