Cứ phải đi chịu chết ư?
Vũ Chân Uổng đã chết.
Nếu Tô Minh cũng chôn vùi trong làng Mai Cốt, lẽ nào lại để Vân Thanh Thanh và Vũ Lập Thanh đi tham gia tiệc trà Ẩn Vân? Thế sao được? Cũng chẳng phải Vũ Lập Thanh yếu, mà anh ta là một tay mê võ thứ thiệt, là một tên ngốc, bảo anh ta đến tiệc trà với Vân Thanh Thanh thì thật sự không thích hợp.
"Tiền bối, tôi chắc chắn sẽ ra khỏi làng Mai Cốt trong vòng nửa tháng. Đến lúc đó, vẫn có thể tham gia tiệc trà Ẩn Vân với Thanh Thanh", Tô Minh cười nói. Anh cũng sẵn lòng đại diện cho Võ Tông tham gia tiệc trà Ẩn Vân, vừa hay có thể xem thử những yêu nghiệt trong cách thế lực lánh đời đứng đầu có thực lực và trình độ như thế nào luôn.
"Quan trọng là cậu không thể nào đi ra khỏi làng Mai Cốt!", Vũ Bất Hoặc bực mình nói.
Làng Mai Cốt còn đáng sợ hơn cả Âm Phủ.
Tỷ lệ tử vong trên 99,99% đó!
Tỷ lệ cỡ đó thì sao mà đi ra được?
Vũ Bất Hoặc còn định khuyên bảo thì Tô Minh đã nói: "Tiền bối đừng khuyên nữa, tôi đã quyết định rồi".
"Theo tôi", trái lại, Vũ Bất Bại lại khá quyết đoán, dứt khoát bảo Tô Minh đi theo mình tới làng Mai Cốt.
...
Tại biển Vô Mệnh mênh mông không bờ bến.
Trên một hòn đảo hẻo lánh.
Hòn đảo này cực kỳ đẹp, trên đảo có đủ loại hoa tường vi Cửu Linh. Nó là một loại bảo vật hiếm có,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639534/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.