Không chỉ ông ta mà 1000 người của Võ Tông đi theo đằng sau cũng im lặng, nhìn chòng chọc vào anh.
"Tại sao lại muốn vào?", Vũ Bất Bại nghiêm túc hỏi.
"Tôi cảm thấy ngôi làng này khá kỳ lạ, vả lại, nó còn mang lại cho tôi một cảm giác không đơn giản. Có lẽ, tôi có thể gặt hái được nhiều thứ từ nó", Tô Minh bình tĩnh nói.
Vũ Bất Bại im lặng một lát, sau đó lắc đầu nói: "Không được".
Ông ta đáp một cách cực kỳ dứt khoát.
Thẳng thừng từ chối anh.
Sau đó, Vũ Bất Bại im lặng vài giây, cuối cùng vẫn giải thích: "Nhóc Tô, tôi rất coi trọng cậu, còn hy vọng một ngày nào đó cậu có thể trở thành trùm thành vua một vùng, hay đến thế giới Đại Thiên tạo ra nhiều kỳ tích hơn, chứ không muốn thấy cậu chôn vùi ở ngôi làng Mai Cốt này".
Tô Minh định nói gì đó thì bị Vũ Bất Bại ngắt lời: "Hàng tỉ năm qua, Võ Tông xuất hiện lớp lớp yêu nghiệt xuất sắc, trong số họ chẳng ai yếu hơn cậu cả, thậm chí còn có người mạnh hơn từng vào ngôi làng Mai Cốt kia, nhưng tất cả đều có đi mà không có về".
Vũ Bất Bại nói xong, chỉ vào một kiến trúc khác, nói: "Chỗ đó là Tàng Võ Các của Võ Tông, già sẽ giới thiệu cho cậu đôi nét về những võ đạo quý báu qua hàng tỷ năm của Võ Tông".
Đây là muốn chuyển đề tài, dẫn Tô Minh rời khỏi nơi này.
Tô Minh bất lực, tạm thời chỉ có thể gác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639526/chuong-1146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.