"Nơi này là một khu đất cấm của Võ Tông", đang đi thì bỗng dưng Vũ Bất Bại chỉ vào ngôi làng trước mắt nói. Làng này rất đặc biệt, trông cứ thanh nhã mờ mờ ảo ảo theo kiểu cổ xưa tựa như hình chiếu. Ngôi làng đó cũng không lớn, lại chiếm toàn bộ vị trí trung tâm thành trì cổ. Trong làng chỉ có một vài căn nhà rách nát và đường đá, có vẻ đã có từ rất lâu.
"Khu đất cấm?", Tô Minh dừng chân, liếc nhìn ngôi làng kỳ lạ kia, không nén nổi hỏi: "Tại sao lại là khu cấm?"
"Trước đây, từng có rất nhiều người trong Võ Tông vào đây, nhưng cuối cùng đều chết hết ở trong, không có bất cứ ai có thể sống sót mà đi ra ngoài", Vũ Bất Bại hít sâu một hơi, đáp.
Thực tế, lời của Vũ Bất Bại cũng không đúng.
Tỉ lệ tử vong khi vào ngôi làng này rất cao, lên đến 99,99%, gần như là 100%, nhưng cũng không phải không có người còn sống đi ra.
Đã từng có người đi vào và còn sống đi ra, nhưng chỉ có một người.
Người này tên là Tiêu Nhập Cốt.
Có điều, sau khi người này đi ra còn mang theo một bộ công pháp ma đạo "Đại Ma Tâm Kinh" khiến hắn ta một bước lên mây, và trở thành kẻ phản bội Võ Tông.
Bản thân ngôi làng này đã đầy rẫy nguy hiểm, hơn nữa, người duy nhất còn sống đi ra lại trở thành kẻ phản bội, nhập ma. Vì nó mà Võ Tông đã trả một cái giá đắt, thậm chí là phải đóng cửa mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-cap-tong-su/639525/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.