Chương trước
Chương sau
Phải, Tiêu Nhập Cốt, hồn ma này của ông thoạt nhìn thì đủ khổng lồ, nghịch thiên, mạnh đến mức không thể nào hình dung.

Thế nhưng, mặc kệ ông là ma cũng được, là thần cũng được, chỉ cần là hồn thể, ở trước mặt Thiên Nữ Tạo Hóa, chính là một món ngon.


Thiên nữ Tạo Hóa có thể lập tức xóa bỏ tất cả thần trí, suy nghĩ của người khác, lại nghiền nát ma hồn của người đó thành hồn lực tinh khiết nhất rồi chiếm đoạt.

Đây chính là món ngon dâng tận miệng! Chưa thấy ai tự tìm chết như vậy, còn dương dương tự đắc nữa!

Đáng thương quá!

“Ha ha, hay lắm, kế của ngươi thành công rồi.”, tâm trạng của thiên nữ Tạo Hóa rất tốt, dù sao, thần hồn của cô ta lại có thể khôi phục rồi, đúng là niềm vui ngoài ý muốn!

“Thằng nhãi, sao không nói gì hả? Hả? Nói đi! Nói cho bổn tọa biết, ngươi tuyệt vọng sao? Ha ha ha”, Tiêu Nhập Cốt lớn giọng hơn nữa. Hoàn toàn thông thiên, ma ảnh chuyển động, hóa thành gương mặt gương mặt Tiêu Nhập Cốt. Gương mặt kia vặn vẹo, hưng phấn, treo giữa trời đất, cười như điên, miệng ma giống như muốn nuốt chửng trời đất.

Tô Minh nhìn ma ảnh năm móng với khí thế hủy diệt trời đất, không chút kiêng kỵ của Tiêu Nhập Cốt giữa không trung như nhìn kẻ ngu vậy.

Mà Quan Khuynh Thành ở trong khe hở không gian lại đột nhiên cắn môi. Cô ấy quyết dịnh sẽ ra tay!

Nói đúng hơn là muốn vận dụng vài con át chủ bài để cứu người.

Sau khi Tiêu Nhập Cốt hoàn toàn mê muội thì bắt đầu phô trương sức mạnh, loại sức mạnh ấy cho cô ấy biết chắc chắn rằng Tô Minh sẽ phải chết. Cô ấy phải cứu người! Trên người cô ấy có rất nhiều con át chủ bài, rất nhiều con át chủ bài đều vượt quá thế giới Tiểu Thiên, có thể đối phó với Tiêu Nhập Cốt.

Nhưng trong khoảnh khắc Quan Khuynh Thành chuẩn bị ra tay, đột nhiên, có một giọng nói truyền vào tai cô ấy: “Khuynh Thành, em yên tâm đi, không cần lo lắng cho anh.”

Tô Minh cảm nhận được suy nghĩ của Quan Khuynh Thành nên lập tức ngăn cả, nếu không, há chẳng phải la làm chậm trễ bữa tiệc lớn của thiên nữ Tạo Hóa rồi sao?

“Hả?”, Quan Khuynh Thành giật mình, bên dưới khăn che mặt, gương mặt nghiêng nước nghiêng thành đầy vẻ nghi ngờ và kì dị.

Sao Tô Minh lại biết được mình muốn ra tay cứu người chứ? Thần giao cách cảm à?

Còn nữa, Tô Minh lấy đâu ra tự tin ấy chứ?

Nhưng Quan Khuynh Thành hít sâu một hơi, vẫn bình tĩnh lại. Tô Minh cũng đã nói như vậy thì cô ấy chỉ có thể tiếp tục xem thôi. Dưới lớp khăn che mặt, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Tô Minh, không dám lơ là một giây nào, rất mong chờ.

Đúng lúc đó.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.