Chương trước
Chương sau
Cả tầng Chiến Uyên như bị kéo vào thế giới ma đạo.

“Đây đây”


“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Đây là thế nào?”

“Vì sao ta lại nghĩ đến chuyện giết chóc! Giết! Giết!”

Vô số người kinh hãi gào khóc.

Dưới chiếc khăn che mặt, sắc mặt của Quan Khuynh Thành trở nên vô cùng nghiêm trọng, cô thì thào với bản thân: “Thật tà ác! Đây là hoàn toàn nhập ma sao? Hơn nữa còn là nhập ma cấp bậc thiên ma!”

“Nhóc con, bổn tọa còn muốn cảm ơn cậu một tiếng! Mấy năm nay, tuy rằng bổn toạ tu luyện “Đại Ma Tâm Kinh” nhưng vẫn không hoàn toàn nhập ma, không muốn trở thành con rối ma, phải chịu sự lệ thuộc, bổn tọa đã nhận thua nhưng lại không thể thoát thân, cậu không nên ép bổn tọa đánh với cậu đến mức không chết không ngừng, hiện tại thì tốt rồi, bổn tọa vứt bỏ thân thể, hoàn toàn nhập ma, ma lực ngập trời, bây giờ, cậu định lấy cái gì để đấu với bổn tọa? Còn có thể sáng tạo ra kỳ tích gì? A! Là cậu ép bổn tọa! Là cậu!”

Bóng ma thật lớn che kín bầu trời không ngừng mấp máy hợp thành dáng vẻ của Tiêu Nhập Cốt, điên cuồng gào thét.

Mỗi lần gào thét, tần suất đánh xuống của ma sét lại càng tăng thêm, huỷ diệt đất trời, biến cả thế giới thành ngày tận thế, giống như là ép quảng trường Chiến Uyên biến thành hư vô.

Từng dòng nước sông ma màu đen mở ra dòng chảy, chảy trên quảng trường Chiến Uyên, nước sông chảy đến đâu vạn vật hóa thành ma đến đấy, ngay cả cây cối, hoa cỏ, núi đá vẫn đang phát triển tốt bỗng nhiên trở nên đen kịt, nhập ma thành linh hồn!

“Xong rồi, tất cả đều xong rồi!”, Tô Chấn Trầm chua xót lắc đầu.

“Cậu chủ cưỡng ép hắn ta quá mức, nếu lúc trước thả cho đại ma đầu này rời đi thì tốt rồi”, Tô Hao thì thầm tự nói, cũng không phải là oán trách gì Tô Minh, chỉ là cảm thấy có chút đáng tiếc, nếu để cho Tiêu Nhập Cốt rút lui, Tô Minh đánh một trận làm nên tên tuổi, vang danh cả thế giới Tiểu Thiên, nhà họ Tô có thể vươn lên đến vị trí cao nhất, trở thành truyền thuyết dòng họ đối nghịch với thời thế, nhưng hiện tại, tất cả đều bị phá huỷ.

“Tốt! Tốt! Tốt!”, trái lại, Tô Ương rất kích động, kích động đến mức nhảy dựng lên, run rẩy, mặc dù quá trình không giống như hắn ta nghĩ, nhưng kết quả lại giống như điều hắn ta mong muốn.

“Nhãi con, sao lại không nói gì hả? Tuyệt vọng sao? Xì”, Tiêu Nhập Cốt hét lên, hắn ta muốn thấy Tô Minh hối hận, sợ hãi. Có như vậy mới có khoái cảm.

Thế nhưng, mặt Tô Minh vẫn chẳng có biểu cảm gì, bình tĩnh đến lạ thường, thậm chí còn cười nữa.

“Thiên nữ tiền bối, cô lại có một bữa ăn ngon nữa rồi. Lần này, kế của tôi thành công rồi chứ?”, Tô Minh tranh công, tâm trạng rất tốt. Anh nhìn về phía Tiêu Nhập Cốt, sâu trong mắt là sự thương hại và kỳ quái.

Cần gì chứ?
Hoàn toàn cởi bỏ thân xác? Sau đó biến thành hồn ma?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.