Chương trước
Chương sau
Vốn dĩ nếu tâm trạng cô ta tốt thì chỉ cần nói với ông nội một tiếng và bảo ông ta đi gặp hai cô gái này là được.

Tiếc rằng hai người này đã chọc giận cô ta.


Hừm!

Trông như hồ ly tinh quyến rũ người khác thế kia. Nhìn kìa! Ngay cả Tam sư huynh cũng đích thân dẫn hai người đến, đều nhìn các người suốt như vậy, chẳng phải là bị hớp hồn rồi sao?

Vì vậy, cô ta thấy không vui, thấy chướng mắt với Tiêu Nhược Dư và Diệp Mộ Cẩn.

“Ông nội tôi và Lữ tiền bối là bạn cũ”, Diệp Mộ Cẩn vội nói: “Cô Lữ! Nhờ cô nói với Lữ tiền bối một tiếng, nói rằng cháu gái của bạn cũ đến thăm”.

“Cháu gái của bạn cũ?”, Lữ Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, nói: “Đúng là giỏi bịa chuyện. Theo như tôi biết thì ông nội tôi không có bạn bè gì sất”.

Dương Truy cũng nghi ngờ là Diệp Mộ Cẩn nói dối. Bởi vì, với tính cách của Lữ Chân Tuân thì cả Huyền Thanh Tông đều biết. Ông ta vô cùng lập dị, chưa từng nghe nói là ông ta có bạn bè gì.

“Cô…”, Diệp Mộ Cẩn thật sự có chút sốt sắng, cắn môi, do dự một lát nhưng vẫn nói tiếp: “Cô Lữ! Ông nội tôi là Diệp Thành Bang, năm đó đã từng cứu mạng Lữ tiền bối”.

Diệp Mộ Cẩn đành phải nói ra.

Lữ Thanh Thanh nghe thấy vậy thì ngây người ra, sau đó thì…

“Ha ha ha…”, Lữ Thanh Thanh bật cười thành tiếng.

Cô ta cười đến chảy nước mắt.

Còn Dương Truy cũng với sắc mặt khác lạ. Anh ta có thể chắc chắn là Tiêu Nhược Dư và Diệp Mộ Cẩn là kẻ lừa đảo rồi.

Đại trưởng lão có thực lực như nào chứ? Làm gì đến mức gặp nguy hiểm đến tính mạng? Vậy mà còn nói là được người ta cứu? Đùa gì vậy?

Đại trưởng lão gần như 40, 50 năm nay đều không ra khỏi Huyền Thanh Tông.

Nói dối mà không biết ngượng! Nghe một cái là đã biết ngay rồi! Lẽ nào trước khi nói dối mà cũng không tìm hiểu thông tin về đại trưởng lão sao?

“Cô Diệp đây nói là, ông nội của cô ta từng cứu mạng của ông nội tôi”, nói xong, Lữ Thanh Thanh đột nhiên cười lớn.

Giọng nói của cô ta truyền khắp cả võ trường. Lúc đầu những đệ tử đang tập luyện đều ngây người ra, sau đó là những tràng cười chế giễu.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Mộ Cẩn, đều với thần sắc tiếc nuối. Tiếc cho một nhan sắc khuynh quốc khuynh thành nhưng đầu óc lại có vấn đề, đến cả nói dối cũng không biết cách, đây chẳng phải là cô gái ngốc hay sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.